Sunday, April 28, 2013

Chống cộng bằng mồm _T/g Người Lính Già Oregon

Thỉnh thoảng lên mạng, tôi đọc được những bài viết hùng hổ hoặc mỉa mai, phỉ báng và mạ lị những người bị gán cho nhãn hiệu là “chống Cộng bằng mồm”. Tác giả của những bài viết ấy đều nặc danh hoặc ký tên ma, khiến không thể trả lời trực diện được. Và vì nặc danh, ai cũng có quyền nghĩ rằng có thể đó là bọn “ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng sản” ẩn núp trong bóng tối, dưới hang ổ như loài chuột chũi, nằm rình cơ hội để chõ mõm ra chửi bới, rồi rút êm, mà không sợ bị ăn đòn công luận.

Thursday, April 18, 2013

30-4 Nói về giáo dục của VNCH _Nguyễn Nhơn.


Năm học lớp nhì trường làng, tức lớp hai trường tỉnh, vừa học thông mặt chữ, ê a đọc Quốc văn Giáo khoa thư:

“ Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”

Núi Thái Sơn ở đâu không biết, chỉ biết là công cha cao như núi. Nguồn nước từ đâu cũng không hay, chỉ biết lòng thương của mẹ ngọt ngào như nước Mội Thầy Thơ trong vắt.

Đó là lòng hiểu để trong gia đình. Khi ra ngoài xã hội thì phải biết thương người như thể thương thân:
 

“ Thấy người hoạn nạn thì thương,
Thấy người tàn tật lại càng trông nom.

Tuesday, April 9, 2013

Thơ Ngô Minh Hằng (p. 0)


Tội ác của CS: Hố chôn người ám ảnh



Thời gian lặng lẽ trôi, tôi, một chàng lính trẻ măng ngày nào bây giờ đã là một ông già với mái đầu hoa râm đốm bạc. Vậy mà tôi chưa nói được câu chuyện lẽ ra phải nói. Đôi lúc tôi âm thầm kể lại cho một số bạn bè tin cậy. Nghe xong ai cũng khuyên “Nói ra làm gì, nguy hiểm lắm đấy”. Và quả thật, sống trong xã hội chủ nghĩa quái đản này, người ta quen thói bưng bít sự thật. Sự thật không có lợi cho Đảng, cho Nhà nước chớ dại mà nói ra, bị thủ tiêu hoặc vào tù là điều chắc.

Monday, April 8, 2013

Viên đạn cuối cùng _Trần Như Xuyên



Viên đạn cuối cùng
Tháng 8-1974, một trận đánh lớn xẩy ra tại Thường Đức giữa hai Lữ đoàn Nhẩy Dù của Quân lực VNCH và 3 Sư Đoàn quân Bắc Việt, trận chiến rất khốc liệt, sau 3 tháng quần thảo, số tổn thất của hai bên rất to lớn. Trận chiến đã trôi qua 37 năm, nhưng những người lính Nhẩy Dù năm xưa vẫn không quên âm vang của trận đánh và những đồng đội đã nằm xuống. Xin mời đọc câu chuyện của một người Đại Đội Trưởng Nhẩy Dù tham dự trong trận đánh này tại Thường Đức.

Friday, April 5, 2013

Việt cộng! Việt cộng! _N/s Lê Dinh


Hai tiếng này, tôi không hiểu sao, cho đến ngày nay, nó trở thành hai tiếng xấu xa, kinh tởm nhất trong số những danh từ để ám chỉ những hạng người mà ai ai cũng oán ghét, hận thù và muốn xa lánh. Nhưng hai tiếng Việt Cộng nguyên thủy đâu có gì là xấu xa, nó chỉ là một danh từ ghép thường thôi, như rừng núi, biển khơi, đồng áng… nhưng theo thời gian biến đổi, nó trở thành một danh từ ghê tởm và rùng rợn lúc nào chúng ta không hay.

Tuesday, April 2, 2013

Tâm sự của một cựu nữ SV trường luật Sài Gòn: Chọn lựa



Có người bạn trước 1975 cũng học Luật gởi đến cho chúng tôi bài viết dưới đây “ Tâm sự của một cựu nữ sinh viên trường Luật”. Bài viết này là một thực tế trước 1975 trong giới SV . Chúng tôi cũng quen biết một số người đã chua cay khi chọn nhầm cho chính họ lý tưởng Cộng Sản , bài học đau thương này đến hôm nay không ít lớp trẻ hãi ngoại đang lầm , bằng những công tác từ thiện ,về nước làm việc cho VC … Đau lòng hơn nữa lớp già , lớp đã từng phục vụ cho VNCH vẫn đi lại vết chân xưa …Trong những sinh hoạt cộng đồng phức tạp ở hãi ngoại chúng ta không nên nhắm mắt đưa chân để đi lọt vào quỹ đạo của Cộng Sản Việt nam như một số hội đoàn, cá nhân ở tiểu bang Washington vấp phải ( chúng tôi đã đưa ra những chứng minh mà quý độc giả đã đọc ở trên biamieng.com , chúng tôi sẽ tếp tục đưa lên …) Bài viết này chúng tôi nghĩ là một nhắc nhở cho TRẺ và GIÀ ở Hãi ngoại dừng bước để không bị người đời nguyền rủa .
Chúng tôi xin phép người cựu nữ sinh viên trường luật để đăng bài này

Những Cánh Đại Bàng Sau Cơn Bão Lửa _Phạm Tín An Ninh


 Mùa hè Cali có những cơn mưa bất chợt. Riêng buổi chiều nay dù ngoài trời chói chang nắng hạ nhưng trong lòng tôi mơ hồ như đang ngập những cơn mưa. Trước mặt tôi hôm nay là những cánh đại bàng đã phải trải qua một cơn bão lửa. Cái hình ảnh bi tráng ấy thực sự đã gây trong tôi bao điều cảm xúc.

Tôi được một người đàn anh, cũng là cấp chỉ huy của tôi ngày trước, mời đến tham dự Buổi Họp Mặt Khóa Võ Bị Đà Lạt của anh. Buổi họp măt được đặt tên: Bảy Mươi Tuổi Đời – Năm Mươi Tuổi Lính. Chỉ mới nghe qua cái tên thôi, cũng đủ cảm thấy ngậm ngùi. Bởi ở tuổi bảy mươi, liệu các anh còn được gặp lại nhau bao nhiêu lần nữa, để cùng nhắc nhớ một thời trẻ trung, trận mạc. Thời mà hầu hết các anh đã từng là những cánh chim đại bàng xoải cánh trên các trận chiến hào hùng, oanh liệt, nhưng cuối cùng đành phải chấp nhận một kết cuộc tức tưởi, oan khiên.