Wednesday, April 30, 2014

Bưởi Biên Hòa, Sông Đồng Nai _Gs Trần Thị Nguyệt Thu

   

Người ta bảo bưởi ngọt là tại đất Biên Hòa xưa kia là do núi lửa phun ra. Nhưng tôi cho là bưởi ngọt nhờ tưới bởi nước sông Đồng Nai.


Đã hai mươi chín năm rồi, ai cũng bảo tôi xứ nầy “có tiền mua gì cũng có”. Nhưng từ lâu, tôi cố tìm mua một thứ: bưởi Biên Hòa. Mỗi khi đi chợ, thấy nhãn hiệu bưởi Biên Hòa”, tôi lật đật chạy lại, cầm trái bưởi lên, nhưng không phải bưởi của quê tôi. Quê tôi nổi tiếng bưởi: nào bưởi Thanh Trà, bưởi Đường, bưởi Da Láng, bưởi Ổi, bưởi Đỏ, nhưng bưởi Ổi là đặc biệt hơn cả. Trái bưởi lớn hơn ổi xá lị một chút, da sần sùi nhưng có hương vị thơm và có ít nước. Bưởi ổi có thể để trên bàn thờ cả tháng, vỏ khô nhưng múi bưởi vẩn tươi. Người ta bảo bưởi ngọt là tại đất Biên Hòa xưa kia là do núi lửa phun ra. Nhưng tôi cho là bưởi ngọt nhờ tưới bởi nước sông Đồng Nai.

Sông Đồng Nai phát nguyên tại cao nguyên Lang Biong (Lâm Viên), chảy qua tỉnh Biên Hòa và theo tiếng gọi của biển cả, đổ ra Thái Bình Dương.

Mùa nắng, nước sông trong veo, mùa mưa, nước sông đục ngầu. Nhưng nước vẫn ngọt quanh năm. Sông Đồng Nai là món quà tạo hoá tặng cho dân Biên Hòa và là người bạn thân yêu mà Thượng Đế ban cho tôi. Ngồi trước nhà, nhìn qua bên kia bờ sông: tôi thấy lờ mờ những cây dừa, cây cao, vài mái nhà, xa xa là ngọn núi Châu Thới. Cảnh vật chỉ có thế thôi mà hơn ba mươi năm tôi say sưa ngắm nhìn. Ban đêm, trời trong tạnh, trăng sáng vằng vặc, các vì sao lấp lánh, chiếu vào dòng sông. Tiếng gió thì thầm, tiếng sóng nhè nhẹ vỗ vào bờ, hòa vào nhau, tạo thành âm thanh tuyệt vời. Ngồi trên bờ sông, hồn tôi tan theo âm điệu đó. Ngồi như thế, cho tới khi vai tôi ướt bởi sương khuya, tôi đi ngủ. Ngày mai, tôi phải đi dạy, ngày mai tôi phải sống với học trò tôi. Học trò tôi đôi khi ngoan ngoãn, dễ thương như thiên thần, đôi khi phá phách, tinh nghịch còn hơn quỉ. Nhưng tôi phục học trò tôi. Tôi không biết cơ quan CIA tinh nhuệ như thế nào, nhưng theo tôi còn thua xa học trò tôi. Những chuyện xảy ra cho thầy cô hôm trước, hôm sau cả trường đều biết.

Các con tôi biết tôi yêu dòng sông, chúng đưa tôi viếng sông Delaware, sông Mississipi….Các thắng cảnh đó thật đẹp đôi khi còn hùng vĩ nữa. Nhưng không có hồn tôi nơi đó.

Philadelphia 2004



Gs Trần Thị Nguyệt Thu là giáo sư của Trung Học Ngô Quyền, VNCH

http://www.ngo-quyen.org/D_1-2_2-189_4-508_15-2/

No comments:

Post a Comment