Saturday, December 22, 2012

Tho' Ngô Minh Hằng (p2)


NGỦ NGOAN, ĐỪNG KHÓC
(Bài thơ này xin là những giọt nước mắt xót thương số phận con người, và cũng là lời cầu nguyện gởi đến những linh hồn bé bỏng của hai mươi em học sinh bị thảm sát sáng ngày 16 tháng 12 trại trường Sandy Hook Elementary School in Newtown, Connecticut, hoa kỳ)


Hỡi em, hai chục bé thơ
Tuổi xanh chưa thắm, ước mơ chưa tròn
Đang như những chú chim non
Nép bên cạnh mẹ và còn tập bay
Thế mà buổi sáng hôm nay
Hỡi ơi, buổi sáng thật đầy tang thương
Rời bàn tay mẹ đến trường
Nào hay em bước vào đường biệt ly
Ngây thơ em có biết gì
Hồn nhiên cùng bạn vừa đi vừa cười
*
Bỗng đâu súng nổ vang trời
Và em giã biệt cuộc đời như mơ
Bỏ trường, lớp, bỏ tuổi thơ
Bỏ bao mộng đẹp đang chờ đón em
Bỏ cha đợi tiếng chân quen
Bỏ ngày đất nước mừng thêm nhân tài
Tuổi xanh, mộng thắm, tương lai
Vỡ tan giữa một sớm mai kinh hoàng
Máu đào nhuộm đỏ trần gian
Mái trường bỗng chốc ngổn ngang xác người
Em ôm ngực, em tay lơi
Em tròn đôi mắt hỏi đời "tại sao?"
Em che lấy mặt ngẹn ngào
Em như chạy trốn mà nào thoát đâu ...
 *
Bản tin, càng đọc càng đau
Khóc em, thơ khóc sao sầu không vơi ...
Thương em ai cướp mất đời
Thương bao mẹ trẻ mềm người khóc con
Bé ơi, đây ngọn nến tròn
Và thơ tiễn bước chân non về trời
Trăm năm, thôi thế kiếp người
Nợ trần bé đã trả rồi, trả xong !
Ngủ đi bé nhé giấc nồng
Mơ đi bé giấc mơ hồng thần tiên
Rũ đời sạnh những oan khiên
Gởi theo mây nước về miền hư vô
*
Ngủ ngoan, đừng khóc dưới mồ
Bé ơi... hai chục bé thơ thiên thần ...

Ngô Minh Hằng


*
**

THẾ SỰ

1.
Thế sự chao ơi, qúa nhiễu nhương
Gian tham, điên đảo, biết đâu lường
Dân lành tăm tối đời trâu ngựa
Giặc dữ huy hoàng mộng bá vương
Xót kẻ trung thành bồi tổ quốc
Giận loài phản trắc bán quê hương
Ngày nào hải ngoại ta đoàn kết ...
Trừ sạch nằm vùng, sạch bất lương ?!

2.
Trừ sạch nằm vùng, sạch bất lương
Thì người tị nạn chốn tha phương
Mới không chán nản, không phân hóa
Thêm vững tin yêu, vững lập trường
Vì cộng, khi xưa rời lãnh thổ
Vì ta, này lúc giữ biên cương
Lằn ranh Quốc - Cộng mà minh bạch
Cờ sẽ bay vàng khắp cố hương !

Ngô Minh Hằng

*
**

ĐÁP TỪ

(để trả lời những vị đã khuyên NMH không nên
làm thơ đấu tranh mà hãy làm thơ tình)

Thưa, tôi viết những vần thơ sông núi
Vì hồn tôi trong nhịp thở núi sông
Từ thuở quê hương ngập tràn hận tủi
Là lúc thơ tôi máu lệ muôn dòng

Thơ sông núi là thơ tình đấy chứ
Tình quê hương, tình dân tộc, tình người
Từ lập quốc đã thơm từng ý chữ
Từ mẹ ru, êm ái đã là nôi

Như những tiếng kêu thương từ đáy vực

Thơ tôi buồn vì dân tộc tôi đau
Nếu người đọc cảm thông hồn bút mực
Xin tạ ơn người đã hiểu tình nhau

Còn nếu chẳng, tôi cũng đành chịu vậy
Nhưng xin người đừng bắt bút tôi cong !
Thơ tôi viết những gì tôi nhận thấy
Vì thơ không gian dối, nói sai lòng !!!

Xin để cho thơ nói điều rất thật
Nếu muốn cây lành khai nhụy đơm hoa:
Phải quật khởi đòi tự do đã mất
Phải xây đời dân chủ tại quê ta !

Tôi không viết, sẽ muôn người khác viết
Dưới bình minh, sự thật phải phơi bày
Đâu chính, đâu tà, mọi người đã biết
Thế kỷ này không quá đỗi thơ ngây !

Một trong những quyền làm người căn bản
Là tự do tư tưởng đấy, xin thưa
Tìm Tự Do, vượt biên vì quốc nạn
Dẫu tha hương, đừng sống nhé, kiếp thừa !

Xin đừng bởi lợi riêng mà chà đạp
Lên tình chung, tình đất nước quê hương
Thế hệ ta đã lỡ lầm, tan nát
Thế hệ cháu con chớ dẫn sai đường !!!

Ngô Minh Hằng

*
**


HẠ TÀN

Nắng hạ phai rồi, Thu đó sao ?
Hỡi mây, mây xám tự khi nào
Mà thu đen tối, âm u quá
Mai phục trong từng cánh gio’ chao

Phản bội trong từng bo’ng la’ lay
Mặc chim khan tiếng khóc thương bày
Khóc thương cho những dòng sông bạc
Đã nhuộm đen rồi .... đen  sắc mây !!!

Ai có nhìn theo dấu hạ tàn
Hẳn lòng đau tiếc ánh huy quang
Hẳn rưng mắt lệ thương hồn nước
Nhớ những Thu xưa, thuở nắng vàng ...

Ơi những mùa Thu rực rỡ trời
Hồn thu trinh bạch, sắc hương tươi
Sông thu trăm ngả, trong từng nhánh
Tô điểm giang sơn nét tuyệt vời

Sao có bây giờ, Thu ...  Hỡi Thu !
Hồn thu tăm tối những sương mù
Để lòng sông núi đau từng đoạn
Đau cả lòng ai, khách viễn du ...

Ngô Minh Hằng

*
**



VẦN THƠ NHỚ VỀ TUỔI NGỌC

GẶP LẠI NHAU

Thơ Kim Ánh
(Tặng Ngô Minh Hằng để nhớ
những ngày còn bé chơi làm
Hai Bà Trưng trong rừng cao su)

"Là mày đấy hả ? Ôi, con khỉ!"
Xa cách nhau rồi mấy chục năm
Bão nổi cuộc đời, thân lữ khách
"Ừ, tao Kim Ánh đó, Minh Hằng!"

Gặp nhau mừng rỡ qúa đi thôi
Tay nắm trong tay sợ mất người
Dĩ vãng tràn về như sóng vỗ
Tụi mình hai đứa "Nhị Trưng" ơi !

Đứng trên thành đất trong rừng cũ
Cùng tuốt gươm thiêng diệt giặc thù
Haò khí ngập trời ngày xuất trận
"Hai Bà" oai dũng mãi muôn thu ...

Tao đọc thơ mày - thơ rất hay
Thơ mang dũng khí một tài trai
Thù nhà, nợ nước mong đền trả
Khôi phục sơn hà một sớm mai

Thơ mày khí phách anh hùng lắm
Tao đã ngâm lên gởi tấm lòng
Cung điệu, âm thanh, tao diễn tả
Hỏi mày: " Còn giống Nhị Trưng không ?"

Kim Anh
Oklahoma ngày 1 tháng 5 năm 2005

*
**

GIẤC MƠ NGÀY BÉ
Hoạ theo vận bài "GẶP LẠI NHAU"  Mến tặng Kim Ánh,

một người bạn của thời học trò, thường rủ nhau
vào rừng cao su đường Nguyễn Văn Thoại chơi làm
Trưng Trắc Trưng Nhị mơ ngày Bắc Tiến, diệt cộng quân,
nối liền dòng Bến Hải)

Mày đây hả Ánh ??? chao ôi ... khỉ !
Hai đứa xa lìa bao tháng năm
Nay bỗng một chiều trên xứ lạ
Tha hương, Kim Ánh gặp Minh Hằng!

Mắt vừa chạm mắt nhận ra thôi
Tóc điểm, da nhăn, chẳng lạ người
Mày nhắc trò chơi thời tuổi ngọc
Nhị Trưng khởi nghĩa, thét: quân ơi !!!

Làm tao nhớ qúa khung trời cũ
Trống giục, quân reo, diệt giặc thù
Hai đứa, "anh hùng đi cứu nước"
Vung gươm Trắc, Nhị giữa rừng thu

Ngày xưa, đọc Sử, chúng mình hay
Hào khí bừng sôi, thơ Ức Trai
Thấy cộng giết dân, chia Bến Hải
Mơ mình Bắc tiến một ngày mai !

Giấc mơ ngày bé còn xanh lắm
Mộng những không phai lại trĩu lòng
Hỡi "Nhị", "Trắc" này gươm  vẫn bén
Hẹn ngày quang phục, "Nhị" nghe không !!!

Ngô Minh Hằng
Paramus ngày 9 tháng 5 năm 2005

*
**

ANH HÃY MAU VỀ VỚI CHÚNG TÔI 

(trả lơì emails của người bên kia giới tuyến và cũng xin là lời tâm sự
chân tình gởi đến tất cả những người anh em bộ đội, công an Cộng
Sản có tinh thần tiến bộ và có lòng yêu thương đất nước.)

Tôi và anh dẫu không cùng chiến tuyến
Nhưng đôi lòng đều nghĩ đến quê hương
Tôi nghĩ đến quê, mong người nước Việt
Được sống như dân các nước siêu cường !

Bởi lẽ tự do, công bình, dân chủ
Là ước mơ chính đáng của nhân loài
Bởi đạo đức, tài năng là yếu tố
Để dân tộc mình tiến bộ cùng ai

Dân ta có nhiệt tình, bao tuổi trẻ
Đã dấn thân vì đất nước, quên mình
Có tài năng như nụ hoa vừa hé
Đang kêu gào, tha thiết một bình minh !!

Anh nghĩ đến quê ??? thấy không, nước Việt
Đời nhục nhằn như kiếp sống ngựa, trâu
Để phục vụ đảng độc tài qủy quyệt
Bán nước, buôn dân, luồn cúi Nga, Tàu !

Anh nghĩ đến quê ??? Nhìn xem, dân tộc:
Bới rác, ăn xin, câm điếc, đui mù !
Niên thiếu quăng đời vào cơn bão lốc
Người yêu giống nòi tù ngục âm u …

Anh nghĩ đến quê: Bề ngoài hào nhoáng
Đảng ở vi la, dân sống gầm cầu
Đảng vui chơi, dân mệt nhoài kiếm sống
Đảng tiệc linh đình, dân đói khoai, rau

Gần thế kỷ trên ngôi cao, chức trọng
Vài triệu dân, đảng giết đã thuần tay!
Đảng, kẻ không tim, vội vàng nhuộm óc
Vì miếng mồi danh lợi để lòng thay !!!

Này anh ạ, đảng dù gian khéo thật
Bánh vẽ kia, lừa mị đám dân hiền
Chính vì thế, đảng phơi bày bản chất
Gian dối, độc tài, vô đạo, đảo điên !

Tôi với anh, hai lòng, hai chiến tuyến
Nên nghịch chiều khi nghĩ đến quê hương
Tám chục triệu dân, ai người hiểu biết
Đều oán anh và hận đảng lật lường !

Nhưng thưa anh, vở tuồng đang đoạn kết
Giờ hạ màn chắc chắn chẳng xa đâu !
Luật vay trả, gian hùng là tự diệt
Can đảm lên anh, đến với hoàn cầu !

Hãy về đây, anh ơi, đường dân tộc
Với chúng tôi, vì chính nghĩa, cùng đi !
Hãy bỏ đảng kẻo uổng người tim óc
Miệng ngàn năm, bia ấy có hay gì !?

Về để được ngẩng cao đầu mà sống
Sống kiên cường, bất khuất: một người trai !
Mau anh nhé, kìa quê hương, dân tộc
Cần bàn tay, cần tim, óc nhân tài !!!

Ngô Minh Hằng

*
**

THÊM MỘT VẾT NHƠ 

( Phản ứng của người tị nạn VC tại hải ngoại khi nghe tà quyền CSVN thông báo là sẽ đưa hai nhạc sĩ yêu nước Trần Vũ Anh Bình tức Hoàng Nhật Thông và nhạc sĩ Võ Minh Trí tức Việt Khang ra xét xử vào lúc 8 giờ sáng ngày 30 tháng 10 năm 2012 tại 131 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, phường Bến Nghé, thành phố Sài Gòn.)

Ba Mươi tháng Mười, những tên bạo ngược
Ðem Khang , Bình ra xử luật rừng xanh
Bày bán nước xử dân lành giữ nước
Dựng tội, tù người, đảng quá gian manh !

Hãy định nghĩa thế nào là chống phá
Là nghe theo phản động để tuyên truyền ?
Ôi, hiểm độc ! đảng gian hùng xảo trá
Ðảng cướp tự do, đảng giết nhân quyền !!!

Việt Khang - Anh Bình là người yêu nước
Lòng họ đau khi thấy mất sơn hà
Và thấy đảng, lũ tội đồ nhu nhược
Nên họ biểu tình và hát hùng ca

Ai hèn nhát cúi đầu ôm chân giặc
Khi giặc Tàu lấn biển, giết dân Nam ?
Kẻ có tội với quốc dân là đảng
Không phải Anh Bình ! Không phải Việt Khang !

Là công dân, họ thi hành nghĩa cả
Khi núi sông vang tiếng thét bất bình
Sao đảng dám vu người là chống phá ?
Chính đảng đã làm tổ quốc điêu linh !

Ba Mươi tháng Mười đảng đem xử họ
Thêm một vết nhơ trên mặt tà quyền !
Và đảng lại tự đào sâu huyệt mộ
Tự vạch tội mình để chết nhanh thêm !

Hỡi toàn quốc, có thấy điều nghịch lý ?
Có thấy đảng kia lật lọng, hung tàn ?
Nào, ta hãy đồng lòng và quyết chí
Cứu lấy Anh Bình ! Cứu lấy Việt Khang !

Khi ta đứng lên ghé vai trách nhiệm
Ðảng sẽ tro than, nước hết u sầu
Nào, ta ngoan cường nói cho đảng biết
Ngày đảng tàn gần lắm, chẳng xa đâu !

Ðảng sẽ tan trong một giờ bão nổi
Vết nhơ này muôn kiếp chẳng phôi pha
Ðảng phải chết vì đảng gây trọng tội
Tội giết dân lành, bán đất Ông Cha !

Ngô Minh Hằng

*
**

BIA THƠM XIN DỰNG CÔNG TRÌNH
(Gởi toàn thể đồng bào Việt Nam, mọi lứa tuổi, quốc nội và hải ngoại)

Dân ta, dân nước Việt Nam
Cao minh nhiều vị, kinh bang lắm người
Ðông Tây kim cổ trên đời

Am tường hay dở mọi thời, phục thay !
Công nghệ đã khéo lại hay
Học hành thành đạt, hên may lắm nhà
Thương trường nổi tiếng gần xa
Vang danh triệu phú đếm mà hết đâu !

Nhưng trong vui ấy có sầu
Nồi canh mà lẫn con sâu cũng phiền
Nếu đừng có kẻ đảo điên
Thì ta đâu phải vượt biên xứ người ...
Nên dù to lớn cơ ngơi
Vẻ vang vẫn nhục kiếp Hời, trú cư !
Vì rằng quốc hận Tháng Tư
Ba miền sông núi đau nhừ còn đây
Nhìn dân sống đọa thác đầy
Người thì mất ruộng, kẻ nay mất nhà
Quê hương đảng cắt nát ra
Rồi đem trả nợ Trung Hoa, cộng Tàu
Xót quê, ai nói một câu
Trói tay, buộc tội, cùm đầu, cộng giam !

Dân còn khốn khổ đa đoan
Riêng ta áo gấm lọng vàng, có vui ?
Hãy xin chia chút ngậm ngùi
Bài trừ gian tặc, cò mồi, ngụy chiêu
Ðã không vá mảnh nhiễu điều
Giá gương để mặc sớm chiều bụi giăng
Thì đừng xé nát Công Bằng
Ðập tan Hạnh Phúc, xéo quằn Tự Do
Rồi cầm bánh vẽ thật to
Nối dài tay cộng tặng cho đồng bào
Cũng đừng múa gậy, cầm dao
Ðâm lưng chiến sĩ, đạp nhào đồng hương !

Hỡi ai còn tấm thiện lương
Thì xin gióng những hồi chuông cho đời
Ván cờ tàn cuộc đến nơi
Dân ta, nước Việt đang đòi công minh ...

Bia thơm xin dựng công trình
Hay là điếm nhục do mình chọn thôi !

Ngô Minh Hằng

www.thongominhhang1.blogspot.com/ 

*
**

TẠI SAO ??? 

Công an đánh chết bao người
Tại sao đảng vẫn không lời dừng tay ???

Từ thời lập quốc đến nay
Hôn quân cũng chẳng thế này, phải không ?
Giang sơn, tài sản Lạc Hồng
Xé tan từng mảnh, đảng dâng cống Tàu
Cướp dân ruộng đất, đảng giàu
Mị dân, tham nhũng, cưỡi đầu, đạp lưng
Giết người từ đảng trong bưng
Ðảng ra thành phố không ngưng giết người

Cường hào, địa chủ giết tươi
Văn nhân, trí thức là đời tiêu tan
Ðầu dân bêu ở đường làng
Xâm lăng, đảng tạo miền Nam chiến trường
Ðắp mô, bắn sẻ, đào đường
Ðặt mìn, pháo kích bất lương vô cùng

Mậu Thân bi thảm não nùng
Huế Ðô một hố chôn chung bao người
Xác mất đầu, đẵm máu tươi
Xác tan nát mặt, xác rời rụng tay
Giết đêm đảng lại giết ngày
Pháo trường, pháo chợ, pháo ngay thánh đường
Tấn công chẳng kể nhà thương
Mẹ ôm con gục bên giường, tan thây
Bắt người, đảng nối thành dây
Kẽm gai xuyên thủng bàn tay, giết chùm !
Toàn dân ai oán, hãi hùng
Ðảng làm tổ quốc điệp trùng tóc tang

Bảy lăm, đảng cướp miền Nam
Nhà tù đảng dựng, bắt giam triệu người
Ðảng rằng "cải tạo" mà thôi
Mười ngày - một tháng nhưng rồi nhốt luôn
Mười ngày thành bảy năm hơn
Một tháng, mười mấy năm hờn, chưa tha
"Học tập, cải tạo" thôi à
Học tập cải tạo sao ra tù đày ?
Báng súng đảng nện thẳng tay
Ngày làm, đêm trói thế này, học ư ?

Giá như ngày ấy, tháng Tư
Ðừng gây oan nghiệt, đừng tù tội nhau
Bắc Trung Nam bắc nhịp cầu
Không gây chết thảm, sống sầu tang thương
Mà cùng dựng lại quê hương
Ðưa dân nước đến phú cường, ấm no
Nhưng không, tàn ác dựng trò
Ðảng đưa tổ quốc vào lò đảng thiêu
Quê hương đảng cống bắc triều
Dân lành đảng cướp tan tiêu ruộng vườn

Ai lời thương xót quê hương
Ðảng cho tù đến nát xương, tiêu đời
Từ ngày lập quốc, ai ơi
Sử xanh đây, chính lũ người tàn hung
Ðứng lên mau hỡi Lạc Hồng !
Ðứng lên mà cứu non sông, cứu mình
Nếu ta hèn yếu, làm thinh
Là ta để đảng hành hình chính ta !
Ðứng lên giành lại sơn hà
Nếu không đảng sẽ từng nhà, giết tươi

Công an đánh chết bao người
Tại sao? tại đảng muốn đời đau thương !!!

Ngô Minh Hằng

www.thongominhhang1.blogspot.com/

*

**

NẾU NHƯ THỰC CÓ LUÂN HỒI 

Nếu như thực có luân hồi
Ta xin từ khước làm người trần gian
Kiếp người trăm nỗi nghiệt oan
Sống là đã đủ gian nan mệt nhừ
Hơn thua từng chút danh hư
Áo cơm thôi đã chẳng từ hại nhau

Huống chi địa vị, sang giàu
Và bao ganh ghét cơ cầu sân si
Cuối cùng ai đã hơn chi ?
Chẳng qua nấm cỏ xanh rì mà thôi

Nếu như thực có luân hồi
Ta xin làm kiếp chim trời nhởn nhơ
Bốn phương bay khắp cõi bờ
Hót lên nốt nhạc lời thơ tuyệt vời
Reo vui cùng sóng ngàn khơi
Vi vu với gió hát lời núi sông
Từng xanh soải cánh vẫy vùng
Tung hô quyền lực vô song Ðất Trời

Nếu như thực có luân hồi
Ta xin từ bỏ cõi người bon chen !

Ngô Minh Hằng

_oOo_

NẾU NHƯ THỰC CÓ LUÂN HỒI _(revised)

Nếu như thực có luân hồi
Ta xin từ khước làm người trần gian
Kiếp người trăm nỗi nghiệt oan
Sống là đã đủ gian nan, mệt nhừ
Hơn thua từng chút danh hư
Áo cơm thôi đã chẳng từ hại nhau
Huống chi địa vị sang giàu
Và bao ganh ghét cơ cầu sân si
Cuối cùng ai đã hơn chi ?
Chẳng qua nấm cỏ xanh rì mà thôi

Nếu như thực có luân hồi
Ta xin làm kiếp chim trời tung bay
Tiêu dao vui cảnh nước mây
Sớm chiều cùng với cỏ cây tâm tình
Không vương hệ lụy nhân sinh
Thoát vòng cương tỏa, bất bình, trái ngang
Bốn phương xoải cánh đại bàng
Tung hoành giấc mộng, thênh thang Ðất Trời

Nếu như thực có luân hồi
Ta xin từ khước cõi người bon chen !

Ngô Minh Hằng

*
**

NIỆM KHÚC THA HƯƠNG
Tha hương lòng buồn trời đêm mênh mông
Nhìn sao long lanh thương em vô cùng
Em nơi quê nhà giờ đây ra sao ?
Còn không thơ ngây xinh tươi ngày nào ???
Còn không trinh nguyên tình xanh đầu mùa
Lời yêu chân thành như lòng đơn sơ
Hay đời quay cuồng và em lênh đênh
Như con thuyền nan đơn côi đầu ghềnh.
Hay hồn đau buồn từ khi tinh khôi
Chôn trong mồ sâu làm vui cho người
Ôi đêm đen hồng và em thiêu thân
Lao vào đèn khuya oan khiên đường trần...
Em ơi em ơi... quê mình đau thương
Em trong gông xiềng và tôi tha phương
Tình sầu trong tôi bao năm còn đầy
Đầy như sao trời tha hương đêm nay!
Đầy như cơn sầu ngày mình chia xa
Đầy như đau thương chua cay sơn hà
Nam Quan than ôi sao vào tay ai
Saigon vì đâu chìm trong đêm dài ?!
Nhưng em yêu ơi cờ mai vàng bay

Huy hoàng non sông dân ta vui vầy
Ta về cùng em trong nguồn yêu thương
Mừng quê từ đây thôi không đau buồn

Ngô Minh Hằng


*
**

THỨC DẬY ÐI THÔI !...

(Thân mến gởi đồng bào Việt Nam, mọi lứa tuổi, mọi thành phần. Gởi những đảng viên, công an và bộ đội tiến bộ, có tầm nhìn vào thực trạng đất nước, có lòng thương xót đồng bào và  tinh thần yêu nước. Xin tất cả ACE, vì tương lai tổ quốc VN, chuyển đến thân bằng quyến thuộc của Quí Vị tại quê nhà.)
Hai mươi ba năm dưới ách độc tài
Tunisians dựng cơn bão nổi
Họ vùng lên, đập tan đời tăm tối
Giành lại cho đời hạnh phúc, bình minh.

Ơi, Việt Nam, xin nhìn lại chính mình
Hơn sáu mươi năm độc tài lừa dối
Tổ quốc đau thương vẫn chờ vẫn đợi
Tiếng trống Diên Hồng giục giã lòng ai
Hỡi những Quang Trung, hồn nước u hoài
Chờ Trưng -Triệu – Nguyễn -  Lê-Trần-Ðinh-Lý
Mau lên nhé, xin chung lòng, góp trí
Gần bảy chục năm quá đủ oan hờn
Dân số nước người mười triệu hoặc hơn
Sau hăm ba năm người ta vùng dậy
Tám chục triệu, mình nhiều hơn họ đấy
Gần bảy mươi năm sao vẫn ngủ vùi ...??
Thức dậy đi nào... dân tộc tôi ơi ...
Dân Chủ Tự Do không là tặng vật !
Mà phải đấu tranh một còn, một mất
Phải lấy máu mình rửa hận cho quê !!!
Sáu mươi sáu người oanh liệt nằm kia
Họ đã chết cho quê hương họ sống
Ôi cái chết làm lòng người rúng động
Tô nghìn năm lịch sử nét huy hoàng
Cái chết anh hùng, chết ấy vinh quang
Xin kính cẩn đứng nghiêng mình ngưỡng phục
Thà chết vinh còn hơn là sống nhục
Hỡi Việt Nam ! Tổ Quốc đủ đau rồi ...
Con cháu Tiên Rồng thức dậy đi thôi
Ðừng để thẹn với người trong bốn cõi ...
Ngô Minh Hằng

*
**

BÊN ĐỈNH NON ĐOÀI


(Tha thiê’t gởi về Quê Hương Việt Nam và riêng về Những  Anh Hùng
đang thực sự dấn thânđấu tranh cho Dân Chủ, Tự Do dân tộc.)

Bờ đá xanh rêu, nước dập dềnh
Nắng bơi trên biển, biển buồn tênh
Hải âu dăm cánh bay rời rạc
Hoang đảo vài doi nổi bập bềnh
Nhìn đợt sóng lăn, tình khắc khoải
Ngắm làn mây cuộn, ý mông mênh
Nào ai tri kỷ mà tâm sự
Quang phục đường quê vẫn gập ghềnh
                     

****
Quang phục đường quê vẫn gập ghềnh
Hãy vì tổ quốc qúa lênh đênh
Góp tài chớ ngại điều cao thấp
Đấu trí cần e lẽ hớ hênh
Cứu nước đâu màng đường lợi lộc
Giúp nhà nào quản cái công lênh
Hỡi người tráng sĩ mài gươm báu ...
Bên đỉnh non đoài bóng nguyệt chênh

                       ****
Bên đỉnh non đoài bóng nguyệt chênh
Thương ai cuối lũng lại đầu kênh
Xót nòi, dấn bước nơi gian khổ
Yêu nước, lao mình chốn bấp bênh
Dạ sắt đã tôi hồn dũng kiệt
Lòng son không mỏi lối chênh vênh
Cờ bay rồi sẽ vàng sông núi
Ba cõi mừng nhau vượt thác, ghềnh

 Ngô Minh Hằng

*
**

RU CON

Ru con, ai hát bên đời
Từng câu, từng tiếng sầu rơi...Tiếng lòng !
À ơi, con biết hay không
Cha con vì núi, vì sông, vì nhà
Oai hùng lửa đạn xông pha
Giữ gìn bờ cõi sơn hà Việt Nam
Chẳng may vận nước lầm than

Xâm lăng, lũ giặc bạo tàn cướp quê
Rừng sâu, ngục thẳm tứ bề
Cha con giặc nhốt, chưa về cùng con...

À ơi, con ngủ cho ngon
Để mai khôn lớn con còn cứu quê
Hóa Giang, con tiếp câu thề
Chưa tan giặc nước, chưa về bến sông!
Cứu dân thoát cảnh khốn cùng
Năm châu không hổ đứng trong cõi người
Mở gương quốc sử mà soi
Kiên cường, bất khuất là nòi Việt Nam !

À ơi, con ngủ cho ngoan
Lời ru, tiếng mẹ da vàng, lênh đênh
Cha nay bọt sóng đầu ghềnh
Hùm thiêng nuốt hận, phong trần thi gan
Từ ai bức tử giang san
Ba miền đất nước bẽ bàng, đớn đau
Dựng cờ quang phục ngày sau
Tương lai, hy vọng, đặt vào nơi con....

À ơi, con ngủ cho ngon
Ngủ say trong  giấc mộng tròn, mộng xinh
Để mai thức với bình minh
Vươn vai cho cuộc chuyển mình núi sông !

Ngô Minh Hằng

*
**

LOÀI HOA QÚY


(tặng một người đi bách bộ ngược chiều) Chào nhau bằng một nụ cười
Chị dân bản xứ, tôi người tạm cư
Lòng tôi thương tích đau nhừ
Nhà tan nước mất nên chừ tha phương

Chiều nay, gặp chị trên đường
Chào nhau, nghe cõi vô thường chợt vui
Một giây quên nỗi ngậm ngùi
Nỗi buồn của kẻ quê người náu nương
Chào nhau ở giữa chặng đường
Chào xong, hai lối, hai phương, hai đời

Đường nhà, chị bước chân vui
Đường tôi, tôi mượn nên đôi chân sầu
Lạ lùng, giữa nỗi niềm đau
Chị ơi, có nụ nhiệm màu nở hoa
Cánh hoa nhân loại ngọc ngà
Hồn tôi bỗng chốc chan hoà sắc hương
Cám ơn hạnh ngộ con đường
Cám ơn hoa đã thơm hương cho đời
Cám ơn nhân loại tình người
Cám ơn chị nở nụ cười chào nhau...

Ngô Minh Hằng

http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

DÒNG TÂM HUYẾT

RIÊNG CHO NHỮNG  BẠN TẠI VIỆT NAM
( Với tất cả lòng ngưỡng phục, Dòng Tâm Huyết này xin gởi vềcác em sinh viên học sinh tại Việt Nam. Vì yêu tổ quốc, các em đã hào hùng đứng lên  hiên ngang như Phù Đổng để biểu tình ở Hà Nội, Sài Gòn đòi lại hải đảo Hoàng Sa, Trường Sa mà các em không ngờ rằng nhà cầm quyền Việt Cộng đã đi đêm, dâng cho Tàu Cộng.
Đồng kính gởi các  đảng viên , công an và quân đội, những người bao lâu nay tận tụy hy sinh vì dân  vì nước trong khi  đảng lợi dụng chính lòng hy sinh tận tụy ấy để làm công cụ với mục đích duy nhất là củng cố cho một chế độ phi nhân, độc tài, phản  dân bán nước. )

Em thân mến, những người em Phù Đổng
Những Duy Tân,Trần Quốc Toản, Trưng Vương
Em nổi hỏa sơn, em dâng biển sóng
Em đứng lên đòi lãnh hải, quê hương

Em đứng lên bằng can trường, bất khuất
Bởi quê hương nức nở tiếng căm hờn
Bởi xương máu Ông Cha nay bị mất
Em thấy mị lừa, tuỉ nhục nào hơn !

Xin ngưỡng phục em, những người tuổi trẻ
Và mừng quê xuất hiện những anh hùng
Không chịu yếu hèn, dẫu mình nhỏ bé
Em vùng lên, ngạo nghễ dáng Quang Trung


Hình ảnh ấy là thiêng liêng  thông điệp
Em gởi đi loan báo khắp địa cầu
Tuổi trẻ Việt Nam ghé vai trách nhiệm
Bởi giống nòi tổ quốc quá hờn đau

Nhưng em bị đảng độc tài chặn bước
Bằng  công an, bằng cùm sắt, nhà giam
Để che đậy những hành vi bán nước
Quần đảo Hoàng - Trường, Bản Giốc, Nam Quan !!!


Sự việc ấy hẳn vang ngàn câu hỏi
Đảng có thương dân ??? có quý sơn hà ???
Nếu yêu nước, sao đảng không chống chọi
Mà đứng nhìn Tàu chiếm đảo Hoàng Sa ?

Sự thật em ơi, Tàu không xâm chiếm
Chính đảng âm thầm cắt đất đổi trao
Lấy vũ khí, đảng giết người dân Việt
Cướp miền Nam gây xương trắng, máu đào
Phản bội toàn dân, em ơi, là đảng!
Nửa thế kỷ hơn máu ngập ba miền
Đảng dìm nước vào tối tăm sầu thảm
Ném dân lành vào đáy vực oan khiên

Thì em nhé, dùng trái tim,  khối óc
Sáng suốt, công tâm, nhận diện quốc thù
Không cho phép bọn người kia, Việt cộng
Lừa mị như ngày kháng chiến mùa Thu !

Đất nước Việt Nam nào riêng của đảng
Mà của chung, dân tộc Việt Nam ta
Đảng dám tự quyền cắt, chia, đổi chác
Tội ấy tày trời, không thể nào tha !!

Hỡi những sinh viên, học sinh yêu nước
Tổ quốc chờ em quang phục cõi bờ
Dân tộc mong em Tiền Nhân nối bước
Lịch sử cần em xóa sạch vết nhơ  ...

Hỡi những đảng viên, công an, quân đội
Bị đảng lừa vì yêu nước thương dân
Đã đến lúc vùng lên mà quật khởi
Diệt bạo quyền, chung sức dựng mùa xuân !

Đem đất nước trả về cho dân tộc
Đem huy hoàng  rực rỡ trả non sông
Đem nhân bản, tự do cho nòi giống
Đem vinh quang cho con Lạc cháu Hồng !!!

Đây, chân thật, thơ tôi, dòng tâm huyết
Gởi đảng viên các cấp, gởi về em
Trang hùng sử đang chờ, xin  viết tiếp
Để muôn sau không nhục bởi ươn hèn  !

Ngô Minh Hằng

http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**


ÐỢI ÐẾN BAO GIỜ
(Nhân dịp dự một tang lễ và nghe bàn luận về những nhiêu khê của "thói đời" )

Ai thì cũng đến phiên thôi
Tay xuôi mắt nhắm xong rồi là xong
Cậy chi bạc lắm tiền đông
Khi đi ai đã một đồng đem theo ?

Cũng đừng than bọt trách bèo
Lúc về là thoát khó nghèo thế gian !
Hồn kia rời khỏi xác phàm
Là thôi tài giỏi giàu sang thấp hèn
Chỉ còn thế tục bon chen
Ma chay khóc lóc chê khen những lời
Chết là xong một kiếp người
Như nhau, cát bụi là nơi trở về
Khác nhau là giữa bến mê
Trầm luân có vượt nhiêu khê của đời
Thanh cao giữ đạo làm người
Thẳng ngay, đôn hậu, tránh lời gian ngoa
Hay là khẩu Phật tâm xà
Sân si ôm nghiệp ta bà vào thân
Ðảo điên lạc hãm tinh thần
Vướng vòng hệ lụy thế nhân thói đời
Nếu mình cao quí tinh khôi
Càng nên thương cảm cho người không may
Là người, ai vẹn tốt ngay
Hay gì ngậm máu phun đầy người ta
Nhân lành, quả tốt sinh ra
Cành mà sâu đục trái là chẳng ngon

"Trăm năm bia đá thì mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ "

Chưa tu, đợi đến bao giờ ???

Ngô Minh Hằng

*
**

HỎA SƠN HẸN NHÉ GIỜ TUNG NỔ

(gởi người khuyên tác giả không nên lội ngược dòng và làm
thơ đấu tranh lúc này chỉ hoài công, tốn giấy.)

Cứ bảo ta dòng sông lội ngược.
cười thôi, ta chẳng trả lời đâu.
lòng ta đã nặng tình sông núi.
Bày chục năm dài vẫn biển dâu .
Cứ bảo ta cực đoan lạc hậu.

không phù kẻ thịnh lại phù suy.
cứ chê, cứ trách thơ tranh đấu.
tốn giấy, hoài công, chẳng ích gì !

Nhưng chớ bảo ta đừng viết nữa
những bài thơ nuốt chẳng hề trôi
những bài thơ ấy, thơ tuyên án
lũ đảng vô lương chẳng tính người

Lũ đảng tham tàn, vô tổ quốc
giết người, cướp của, bán non sông !
tháng Tư, từ súng không còn nổ
sao những hờn oan lại chất chồng ???

Nước hóa nhà tù, dân hóa vật
oan khiên tang tóc hận thù khơi
người dân lương thiện đời cơ cực
sướng chỉ sài lang, bọn giết người !!!
Sướng chỉ tham tàn, loài thảo khấu
làm giàu trên những máu xương dân
kên kên, thêm lũ ôm chân giặc
xét nát thêm quê cả chục lần !

Vì thế nên ta cần phải viết
để năm châu tỏ những vàng thau
để cho nhân loại không còn bịlũ
cộng lừa ngon, bóp yết hầu

Ta viết để cùng bao thế hệ
đứng lên đối mặt kẻ hung tàn
đem công bằng lại cho dân tộc
đòi trọn quê mình, nước Việt Nam !

Cứ bảo ta dòng sông lội ngược
ta cười và chẳng chấp chi đâu
hỏa sơn hẹn nhé giờ tung nổ
quét sạch đau thương khỏi địa cầu !

Ngô Minh Hằng

*
**

HÓA GIANG CHƯA TRỌN CÂU THỀ Tháng Tư rồi lại tháng Tư
Nhìn tờ lịch rụng nát nhừ trái tim
Dân thì bảy nổi ba chìm
Quê hương thì vẫn như đêm, mịt mùng
Tháng Tư gãy kiếm rơi cung
Sông ngăn, núi trở, vẫy vùng cách nao ?!
Lệnh trên, bỏ trống chiến hào
Nhìn thành giặc chiếm mắt trào lệ đau
Tháng Tư nuốt hận nhìn nhau
Nhìn cờ hồn tủi, lòng sầu, thảm thương !
Giá như thêm chút can trường
Quyết hy sinh với quê hương cõi bờ
Chết vinh, gục giữa sân cờ
Còn hơn sống nhục, bây giờ, tha phương

Xa quê mấy chục năm trường
Túi cơm giá áo như phường vô tâm !
Đau thương từng đợt sóng ngầm
Một mình cay đắng âm thầm mà thôi
Ơn xưa chưa trả lại đời
Nghĩa nay càng thẹn với người nghìn sau
Nước non càng nghĩ càng sầu
Xót dân nươ’c, nửa địa cầu vời xa

Đau lòng, ta lại hỏi ta
Phải làm gì cứu sơn hà, cứu dân ?
Dân thì khốn nhục muôn phần
Nước thì cộng lén chia phân, cống Tàu !
Trên ngai, vui hưởng sang giàu
Mặc dân mặc nước u sầu tái tê ...
Hóa Giang chưa trọn câu thề
Quê ơi, lòng vẫn não nề hờn đau …

Ngô Minh Hằng

*
**

VÌ ÐƠN LẺ ÐẤY THÔI !

(Gởi tất cả Ðồng Bào Việt Nam tại quê nhà. Riêng gởi đến anh chị em công an, quân đội, công nhân, đoàn thể, đảng viên, sinh viên học sinh, những người yêu quê hương, đã thầm đau khi thấy bao nhiêu bất công, tàn ác của đảng CSVN giáng xuống chính đồng bào mình, chính con cháu mình và tình trạng "dân hóa lao nô, nước thành quận huyện của Tàu" trong một ngày không xa lắm để tìm cách liên kết cùng nhau, nhất tề đứng lên cứu nguy cho Tổ Quốc.)

Bốn năm đảng nhốt Việt Khang
Chỉ vì yêu nước Việt Nam hở trời ?!

Sơn hà, thấy đảng cắt tơi
Dâng cho Tàu cộng để ngôi đảng bền
Dân đen, thấy bị đảng nghiền
Nhốt tù nếu dám đứng lên biểu tình
Xót vì dân nước điêu linh
Viết hai nhạc phẩm khóc tình núi sông ...
Ðã không hối cải, thay lòng
Ðảng còn người bắt, tay còng, tù anh !
Rõ ràng đảng phản dân lành
Khi dân tỏ mối chân thành yêu quê !

Thế thì hỏi cái đảng kia
Có nên tồn tại, hay đi xuống mồ ???
Ðảng còn, dân hóa lao nô
Nước thành quận, huyện, nhập vô nước Tàu
Nếu ta đồng loạt, cùng nhau
Ðứng lên, đảng sẽ nát nhầu như chơi
Vì ta đơn lẻ từng người
Ðảng kia mới giết ta thôi, dễ dàng
Còn ta liên kết: công an
Học sinh, quân đội, đảng, đoàn, công nhân
Góp thành sức mạnh toàn dân
Tài nào mà đảng ngăn chân vỡ bờ ?

Dân ơi, Tổ Quốc vẫn chờ
Giống nòi Hồng Lạc dựng cờ, rửa oan !
Ðứng lên ! toàn quốc, Việt Nam !
Cứu ta, cứu lấy Việt Khang, cứu đời !

Chỉ vì đơn lẻ đấy thôi
Ðảng kia mới dám tù người. Ðứng lên !!!

Ngô Minh Hằng
http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

THẾ THÁI NHÂN TÌNH

Trăm năm kiếp phận con người
Không ai tránh được phút rời thế gian
May thì thanh thản, bình an
Rủi thì đau đớn, gian nan, lạnh lùng
Nhưng chung một điểm cuối cùng
Linh hồn thoát xác về vùng huyền vi
Thế thôi, ai biết thêm gì

Biết chăng là cảnh chia ly đôi đường
Và đời, kẻ ghét, người thương
Và rồi ...cái lưỡi không xương ...đủ điều ...
Tốt thì ít, xấu thì nhiều
Xăm soi, bới móc, dệt thêu tận tình
Xấu người chưa chắc mình xinh
Sao không nghĩ đến phiên mình một mai ...
*
Thương người trong cỗ quan tài
Làm sao đỡ được đòn ai đánh mình !

Hỡi ơi ...THẾ THÁI NHÂN TÌNH ...

Ngô Minh Hằng
http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

ÐUỐC THIÊNG, XIN HÃY CHÂM NGÒI
Mẹ ơi, mấy chục năm tròn
Mà hờn vong quốc vẫn còn mới nguyên
Con từ người tước chinh yên
Niềm đau nỗi tủi vô biên bên lòng
Những câu hồ thỉ tang bồng
Những lời cung kiếm núi sông tung hoành
Mộng vàng của tuổi đời xanh
Sao ai đập vỡ tan tành, mẹ ơi ...
Từ khi lưu lạc phận Hời
Con nghe lạc lõng giữa người thân quen
Phải chăng con đã yếu hèn
Nên đời có tháng Tư đen bây giờ
Và con đâu thể làm ngơ
Tội con làm mất cõi bờ, mẹ ơi ...
Nắng mưa mấy chục năm rồi
Lòng con vẫn nặng những lời núi sông
Ðã buồn vắng bạn tâm đồng
Lại đau vuốt mặt, đổi lòng những ai
Mẹ ơi, có những đêm dài
Con cầu vận mệnh tương lai nước nhà
Ngoan cường bất khuất dân ta
Ðứng lên quang phục sơn hà Việt Nam
Bất công, gian ác, bạo tàn
Sẽ tiêu tan để vẻ vang giống nòi
Ðuốc thiêng, xin hãy châm ngòi
Ðể ngày vui đến với người Việt Nam !

Ngô Minh Hằng

*
**

VÙNG LÊN, DÂN TỘC TÔI ƠI !
(Gởi đảng viên các cấp,  viên học sinh và toàn thể đồng bào Việt Nam
mọi giới trước họa mất nước cho Tàu cộng)

Tây Nguyên, đất nước của ta
Sao ai xẻ thịt cắt da thế này !
Ai đưa Tàu đến nơi đây
Đóng đô, lập ấp, đốn cây, phá rừng ?
Lưỡi dao đâm lút triền lưng !
Quặng nhôm hay máu không ngừng tuôn ra ...
Quặng nhôm, tài sản quốc gia

Sao dâng Tàu cộng,Trung Hoa, hở Trời ?
Giang sơn là của mọi người
Do xương do máu bao đời dựng nên
Ta không cho phép bạo quyền
Tự tung tự tác ngang nhiên làm Trời !
Nam Quan, Bản Giốc mất rồi
Hoàng Sa, Tàu đã giành ngôi chủ quyền
Bây giờ lại đến Tây Nguyên
Rồi mai, đảng sẽ bán miền nào đây ?
Từ thời lập quốc đến nay
Chưa bao giờ nhục thế nàỵ Hỡi ơi !..
Phế hưng, dâu biển bao đời
Giang sơn vẫn được mọi người đắp xây !
Mà nay phản quốc một bày
Cắt dâng cho lũ quan thày khơi khơi!
Vùng lên, dân tộc tôi ơi ...
Tây Nguyên chễm chệ Tàu ngồi, nhục không ?
Việt Nam, hỡi giống Tiên Rồng !
Ngoan cường, bất khuất, non sông lấy về!
Quê ta, ta phải giữ quê !
Chỉ gươm sông Hóa mà thề phục hưng !
Nếu ta hèn yếu, ngập ngừng
Thì người cưỡi cổ, đạp lưng muôn đời
Năm châu, đứng thẳng cùng người
Vung gươm chính nghĩa, hát lời tự do !!!

Ngô Minh Hằng
http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

ĐỌC TRUYỆN CỔ LOA THÀNH
ĐỌC TRUYỆN CỔ LOA THÀNH

Đọc truyện cũ đau lòng thương Thục Đế
Kìa, Đông Anh, vết tích Cổ Loa sầu
Trang hận sử còn hoen vàng dấu lệ
Đến bao giờ người hết phản lừa nhau ?

Một vua Thục ỷ vào Thanh Giang Sử (*)
Vào nỏ thần, một phát, trúng muôn tên
Đã hờ hững việc quốc gia phòng thủ
Giặc chiếm biên thùy, vua vẫn an nhiên !

Một Triệu Đà, đầy lòng gian, ý hiểm
Cho con trai làm tế tử, cầu hòa
Với âm mưu lúc sóng tình âu yếm
Đòi vợ hiền đưa nỏ qúy xem qua

Một Trọng Thủy với tấm lòng phản bội
Tráo nỏ thần, coi rẻ nghĩa phu thê
Vì tham vọng mà nhẫn tâm lừa dối
Nhận yêu thương, trả lại những ê chề!

Một Mỵ Châu ngây thơ và khờ khạo
Bởi vô tình, bán đứng cả giang sơn
Qúa tin chồng, phận làm con lỗi đạo
Để oan khiên riêng chín suối ôm hờn

Vở bi kịch mở màn bằng câu hỏi:
Về thăm cha, đất Triệu, mấy trùng khơi
Nếu trong lúc ta trên đường rong ruổi
Phượng xa loan thăm thẳm một khung trời

Mà hai nước xảy ra điều chinh chiến
Ta tìm nàng đâu nhỉ, Mỵ Châu ơi ?
Không ngờ vực, Mỵ Châu cười, mắt biếc
Hai quốc gia thuận thảo bởi ta rồi !

Hai quốc gia đã liên tình, kết nghĩa
Thiếp không tin tai biến, lửa binh reo
Nhưng nếu rủi mà loạn cuồng thiên địa
Thiên nga này, thiếp rải, dấu chàng theo...

Rồi Triệu Đà, Cổ Loa Thành vây hãm
Và nỏ thần Thục Đế chẳng còn linh!
Giữa lúc vua quan vô cùng hoảng loạn
Giặc chiếm thành, tên bắn, ngã muôn binh!

Vua Thục Đế bỏ Loa Thành, lên ngựa
Cùng Mỵ Châu trốn chạy khỏi quân thù
Đến Mộ Dạ, ngài khấn thần giúp đỡ
Kim Qui rằng đã muộn, GIẶC SAU VUA!

Vua nhìn lại, thấy con mình, Công Chúa
Chớp ngang trời, sấm dội, cõi lòng đau
Vua tuốt kiếm. Kiếm như hồn, toé lửa
Ôi thiên hương tan nát giữa muôn sầu !!!

Đọc truyện cũ giận cho đời hiện tại
Những Mỵ Châu ngờ nghệch giấc Nam Kha!!!
Một dân tộc, một quê hương quằn quại
Sao vẫn còn bóng giặc núp sau ta ?

Ngô Minh Hằng

* Tên của Thần Kim Qui
http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

Vi SAO TA PHẢI ĐẤU TRANH
(xin gởi đến những người đã đấu tranh, đang đang đấu tranh và sẽ đấu tranh)
Vi sao ta phải đấu tranh
Cho nền dân chủ, công b
ình, tự do
Nhân quyền, tôn giáo và cho
Quê h
ýõng, dân tộc, ấm no, phú cýờng ???Bởi v
ì ta đã xót thýõng
Dân ta dýới ách bất lýõng, bạo tàn
Sống ðời thú vật, lầm than
Không c
òn ý nghĩa nhân gian: nghĩa NGÝỜI !
Trẻ em phục vụ niềm vui
Xuân xanh, thiếu nữ thiêu ðời, thảm chýa ?!
Chợ ngýời, mẹ bán con thõ
Bạc tiền, ðịa vị che mờ lýõng tâm !
V
ì quê hýõng, giặc âm thầmNam Quan, Bản Giốc cắt dâng cho Tàu
Thýõng ðời, có kẻ l
òng đau
Gióng chuông chính nghĩa, mưu cầu đổi thay
Đ
ã không tỉnh trýớc lời ngayNgục tù, giặc lại trói tay, hại ngýời!
Nh
ìn sông, nhìn núi, than õi
Máu trong huyết quản v
ì đời, bừng sôi!
Đâu tim ? đâu óc ? đâu người ???
Xin v
ì chính nghĩa góp lời đấu tranh !!!
Ngô Minh Hằng
http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

TIẾNG QUÊ HƯƠNG

Bao lần tôi tự hỏi tôi
Hăm lăm năm đã qua rồi, phải không?
Hăm lăm năm rất mịt mùng
Hăm lăm năm chửa hừng đông một lần !
Kể từ đất khách nương thân
Vẫn lòng đợi một xoay vần nước non
Hăm lăm năm mộng chưa tròn
Quê hương, vì thế vẫn  còn thương đau
Bao giờ ta tự hỏi nhau
Vì sao phân hoá, vì sao đổi lòng ?
Vì sao hai chữ non sông
Lại không nặng được bằng đồng đô la ?

Có bao giờ ta  hỏi ta
Ta đi, dân tộc, sơn hà có mong?
Nhưng quê thì hỏi từng lòng
Rằng tình ta với núi sông còn đầy ?
Và mong tay vói bàn tay
Để quê hương có một ngày bình minh !

Ngô Minh Hằng

http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

ĐÁP TỪ`....

(để trả lời những vị đã khuyên NMH không nên làm thơ đấu tranh mà hãy làm thơ tình)

Thưa, tôi viết những vần thơ sông núi
Vì hồn tôi trong nhịp thở núi sông
Từ thuở quê hương ngập tràn hận tủi
Là lúc thơ tôi máu lệ muôn dòng

Thơ sông núi là thơ tình đấy chứ
Tình quê hương, tình dân tộc, tình người
Từ lập quốc đã thơm từng ý chữ
Từ mẹ ru, êm ái đã là nôi


Như những itếng kêu thương từ đáy vực
Thơ tôi buồn vì dân tộc tôi đau
Nếu người đọc cảm thông hồn bút mực
Xin tạ ơn người đã hiểu tình nhau

Còn nếu chẳng, tôi cũng đành chịu vậy
Nhưng xin người đừng bắt bút tôi cong !
Thơ tôi viết những gì tôi nhận thấy
Vì thơ không gian dối, nói sai lòng !!!

Xin để cho thơ nói điều rất thật
Nếu muốn cây lành khai nhụy đơm hoa:
Phải quật khởi đòi tự do đã mất
Phải xây đời dân chủ tại quê at !

Tôi không viết, sẽ muôn người khác viết
Dưới bình minh, sự thật phải phơi bày
Đâu chính, đâu tà, mọi người đã biết
Thế kỷ này không quá đỗi thơ ngây !

Một trong những quyền làm người căn bản
Là tự do tư tưởng đấy, xin thưa
Tìm Tự Do, vượt biên vì quốc nạn
Dẫu tha hương, đừng sống nhé, kiếp thừa !

Xin đừng bởi lợi riêng mà chà đạp
Lên tình chung, tình đất nước quê hương
Thế hệ at đã lỡ lầm, tan nát
Thế hệ cháu con chớ dẫn sai đường !!!

Ngô Minh Hằng
http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**


Mai Thanh Hải tại cột mốc 422, Lũng Cú, Đồng Văn, Hà Giang.
(Hình lấy trên Net)

PHẢI GIẢI ÐẢNG NẾU TA MONG CỨU NƯỚC !

Anh đứng kia, vòng tay ôm cột mốcAnh nghĩ gì, có tủi, có hờn đau ?Ðấy, đất quê ta, đảng đổi cho TàuÐảng dối gạt dân, xóa đi mốc cũ

Anh có biết đảng lừa anh đủ thứ
Như đưa anh vào xâm lược miền Nam
Mà dối anh rằng "giải phóng" vinh quang
Diệt Mỹ - Ngụy cho hoà bình, no đủ

Cướp miền Nam rồi các anh thấy chứ

Chúng tôi có cần anh giải phóng đâu !
Nếu Hiền Lương anh chẳng lén qua cầu
Thì tôi sống đời an lành hạnh phúc

Anh giải phóng hay xua dân vào ngục ...
Mấy chục năm rồi, sự thật, thấy chưa ?
Ðảng cướp của dân, vàng bạc dư thừa
Nhưng anh có gì không hay vẫn thiếu ?

Nhà thờ họ của VC Nguyễn Tấn Dũng

Ðảng ở nhà lầu, đi xe bạc triệu
Ðảng gởi ngân hàng bao tỷ đô la
Vợ đảng kim cương gấm vóc ngọc ngà
Con của đảng ra nước ngoài du học

Còn anh thì sao? thiếu rau, thiếu thóc
Dẫu cả ngày anh vất vả chạy quanh
Người vợ yếu đau thiếu thuốc, chưa lành
Thằng Việt con Nam đói cơm, khát sữa

thương binh bộ đội VC sau khi giải ngũ

Có đúng là anh chẳng no từng bữa
No ấm chỉ là các loại công an
No ấm chỉ bày bán chức buôn quan
Là lũ đảng, cướp dân từng nghĩa sống ?

Là bọn cầm đầu, là quân tàn độc
Tỉnh đi anh, về với nước dân mình
Ðể anh muôn đời không bị dân khinh
Như dân đã ghét khinh loài bạo ngược

Hãy quay súng bắn vào bày bán nước
Bắn vào loài ác thú giết dân ta
Ðừng bắn dân lành đòi đảo Hoàng Sa
Ðòi Bản Giốc, Nam Quan, đòi chính nghĩa !

Ðảng bảo đánh dân và anh làm thế
Nghĩa là anh phản lại nước dân rồi
Anh là chanh và đảng vắt mà thôi
Chanh hết nước, đảng quăng ngay cái vỏ !

Cột mốc anh ôm, là anh nói đó
Anh rất yêu thương lãnh thổ, sơn hà
Xin vì ngày mất nước chẳng còn xa
Anh hãy cùng dân trừ loài bán nước

Nếu chỉ chống Tàu thì không đủ được
Vô ích thôi, đảng trả nợ Tàu mà
Ðảng nợ của Tàu tỷ tỷ đô la
Nợ súng đạn ngày miền Nam xâm lược ...

Phải giải đảng anh ơi, mà cứu nước !!!

Ngô Minh Hằng

*
**

GIỜ LÊN ĐƯỜNG ĐÃ ĐIỂM

(Thân gởi  tuổi trẻ Việt Nam trên toàn cầu)

Các bạn hỡi, giờ lên đường đã điểm
Hãy cùng đi, ta dựng lại sơn hà
Đây hùng sử, đang chờ ta viết tiếp
Đứng lên nào, ta cứu  nước dân ta !
Bạn có thấy từ bốn phương, tuổi trẻ
Máu Lạc Hồng cuồn cuộn chảy về tim
Những đại cáo, đuốc thiêng đầy khí thế

Đã vang rền, sáng chói giữa trời đêm ?

Bạn có thấy những Lê Lai, Quốc Toản
Những Quang Trung, Trần Hưng Đạo, Trưng Vương
Tim xa xót, lòng đau  cơn quốc nạn
Hiến dâng đời cho đại nghĩa, quê hương ?

Bạn có thấy rừng cờ vàng phất  phới
Và tiếng ca bất  khuất thuở  Diên Hồng ?
Thì hỡi bạn, đứng lên mà tiến tới
Dù con đường cứu quốc có gai chông!

Đây là lúc chúng ta cần hành động
Đem nhân quyền về lại nước, dân ta
Dân Việt Nam bao năm rồi đã sống
Giữa cùm gông và máu lệ chan hòa....

Dân đợi đấỵ Quê hương chờ đợi đấy
Các bạn ơi, mau dấn bước lên nào!
Kìa Đống Đa, mùa Xuân ta đã thấy
Tự  muôn lòng, cánh én đã xôn  xao...

Đây, Lam Sơn, đây hồn thiêng Yên Thế
Đây Hoa Lư. đây chiến thắng Bạch Đằng
Đang chờ đợi những bàn tay tuổi trẻ
Thương giống nòi mà cống hiến tài năng

Ngô Minh Hàng


*
**

Sẽ có một ngày! Niềm tin bất diệt


(Kính dâng Anh Linh các chiến sĩ Hải Quân VNCH đã hy sinh trong trận hải chiến Hoàng Sa)
Việt Nam xưa, Ðức Thánh Trần
Bạch Ðằng cưỡi ngọn sóng thần tuốt gươm
Giặc Mông Cổ tìm đường tháo chạy
Tướng như quân hết thảy rụng rời
Tàn binh cọc nhọn thây phơi

Một phen thủy chiến muôn đời sử xanh (1287)
Mộng xâm lấn tranh giành bờ cõi
Vẫn âm mưu dẫn lối quân Tàu
Sáu trăm tám bảy năm sau (1974)
Hoàng Sa máu lại đỏ ngầu biển Ðông
Trận hải chiến hào hùng, khốc liệt
Với kẻ thù truyền kiếp Trung Hoa
Ðây, trang chiến sử Hoàng Sa
Chỉ huy Hải đội, họ Hà điều binh (1)
Bốn chiến hạm hải trình tham chiến (2)
Những người con của biển kiên cường
Trong vòng lửa đạn đau thương
Lưu danh muôn thuở tấm gương anh hùng
Và chiến đấu vô cùng dũng liệt
Dù địch quân ứng chiến đông hơn
Ðạn bay súng nổ từng cơn
Bốn tàu Trung Cộng chiến trường lâm nguy
Cái bị pháo chìm đi mất dấu
Cái nước theo phía hậu tuôn vào
Ðịch quân hoảng hốt xôn xao
Và quân ta cũng bước vào khó khăn
Gương chiến đấu Bạch Ðằng bỗng hiện
Sáng như sao trên phiến linh hồn
Biển xanh đỏ máu oan hờn
Chiến hạm Nhật Tảo trong cơn nguy nàn (3)
Ðã anh dũng chặn làn sóng địch
Ðể đoàn quân rời đích an toàn
Lòng tàu nước ngập, máu loang
Nhưng lòng thủy thủ hiên ngang trên tàu
Ngay cả lúc chìm sâu đáy biển
Vẫn một niềm tận hiến, hy sinh
Trong lòng biển mẹ mông mênh
Trái tim bất khuất đau tình quê hương!
Sẽ một ngày trùng dương sóng nổi
Về Hoàng Sa rửa mối hận này
Chủ quyền Hoàng đảo trong tay
Xanh reo ngọn sóng, vàng bay sắc cờ
Sẽ một ngày cõi bờ dân Việt
Thoát qua hồi nạn kiếp đau thương
Có anh đứng giữa đại dương
Hát mừng bốn cõi quê hương thanh bình
Ngô Minh Hằng

Xin xem toàn bài và hình ảnh tại
http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=23539
Chú Thích của Trần Ðỗ Cẩm
(1). Hải Quân Ðại Tá Hà Văn Ngạc, Chỉ Huy Trưởng Hải Ðội VNCH trong trận hải chiến Hoàng Sa.
(2). Bốn chiến hạm HQVNCH tham chiến trong trận Hoàng Sa gồm:
- Tuần Dương Hạm Lý Thường Kiệt (HQ-16) do HQ Trung Tá Lê Văn Thự (Khóa 10 SQHQ/Nha Tran)g làm Hạm Trưởng.
- Tuần Dương Hạm Trần Bình Trọng (HQ-5) do HQ Trung Tá Phạm Trọng Quỳnh (Khóa 11 SQHQ/Nha Trang) làm Hạm Trưởng. Ðây là Soái Hạm. Ðại Tá Hà Văn Ngạc ở trên chiến hạm này chỉ huy trận đánh.
- Khu Trục Hạm Trần Khánh Dư (HQ-4) do HQ Trung Tá Vũ Hữu San (Khóa 11 SQHQ/Nha Trang) làm Hạm Trưởng.
- Hộ Tống Hạm Nhật Tảo (HQ-10) do HQ Thiếu/Tá Ngụy Văn Thà (Khóa 12 SQHQ/Nha Trang) làm Hạm Trưởng.

(3). Hạm Trưởng HQ-10, Th/T Ngụy Văn Thà bị thương, quyết ở lại trên tàu. Ba đoàn viên tên Lê Văn Tây, Ðinh Hoàng Mai và Le Anh Dũng đã hy sinh ở lại bắn chặn tàu Trung Cộng để đồng đội an toàn rời khỏi chiến hạm. HQ Thiếu Tá Ngụy Văn Thà và ba đoàn viên đã can đảm trong truyền thống "chết theo tàu" và để lại bao nhớ tiếc đau thương cho những người ở lại.
Trần Ðỗ Cẩm

***
Niềm tin bất diệt


(xin gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam quốc nội và hải ngoại - Riêng ghi ơn những người đang thực sự dấn thân đấu tranh cho tự do dân tộc)

Rồi sẽ có một ngày sông núi Việt
Lá Cờ Vàng ngạo nghễ dưới trời xanh
Bởi Việt Nam, giống Tiên Rồng hào kiệt
Có những trái tim dũng cảm, chân thành


Có những trái tim kiên cường, bất khuất
Khơi đuốc thiêng không quản ngại đòn thù
Biết  xót dân lành sống đời thú vật
Biết thương quê chìm đắm giữa lao tù

Biết trị tội loài buôn dân, bán nước
Kẻ cướp máu xương xây dựng ngai vàng
Đưa phụ nữ vào nhục hờn nhơ nhuốc
Đẩy trẻ thơ vào vực thẳm đường hoang ...

Chuông đã gióng, chuông vang rền bốn cõi
Tiếng lương tâm, hầu thức tỉnh muôn lòng !
Cảm ơn người tù, âm thầm ngục tối
Cho Việt Nam rực rỡ một vừng đông

Cho nước Việt Nam không còn cộng sản
Và có Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền ...
Cho Tổ Quốc thoát qua hồi kiếp nạn
Cờ bay vàng ba cõi núi sông thiêng


Ngô Minh Hằng

*
**

HẸN NHAU GIỮA SAIGON


Hẹn nhau nhé, giữa Saigon yêu dấu
Ta gặp ta trong khí thế tưng bừng
Ta mừng nhau ngày đất nước vui  chung
Khi bốn cõi cờ vàng say gió nổi

Cả dân tộc hân hoan vào vận hội
Mừng quê hương giải thoát những gông xiềng
Núi sông này là của giống Rồng Tiên
Thì sông núi phải có ngày quang phục !


Thì Nhân Quyền sẽ  xua tan bạo lực
Cho Tự Do, dân sống cuộc an lành
Khắp đồng bằng, biển cả, núi sông xanh
Được chan chứa một bình minh hạnh phúc !

Dòng  quốc sử quật cường, thơm dấu mực
Giống Lạc Hồng oanh liệt bốn nghìn năm
Thế giới nghiêng mình nể phục Việt Nam
Và ta sẽ bắt đầu xây dựng lại

Hẹn nhau nhé,  hỡi những lòng áo vải
Mà chòm sao Bắc Đẩu ở trong hồn
Sáng lên nào cho thắm nghĩa quê hương
Cho lịch sử muôn đời thêm bất khuất !

Ngô Minh Hằng

http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

Dừng ngay lại những dùi cui nắm đấm

(Gởi các cấp lãnh đạo, mọi ban ngành trong quân đội, công an nhân dân của nhà nước VC, những người đang mê mải chức, tiền, nhắm mắt bịt tai trước đau thương thảm họa của quê hương dân tộc mà cúi đầu làm công cụ cho đảng tư bản đỏ, tiếp tay bạo quyền Việt cộng ̣đàn áp khủng bố đồng bào VN.  Mong các bạn giúp Nmh phổ biến rộng rãi giùm. Vô vàn cảm tạ.)


Dừng ngay lại những dùi cui nắm đấm
Vào miệng vào đầu vào ngực dân oan
Dừng ngay lại những chân giày tàn nhẫn
Đạp mặt người cùng nòi giống Việt Nam

Anh có biết những nạn nhân khốn khổ
Họ là ai, anh đánh giết đấy không ?
Họ, những kẻ với anh cùng quốc tổ
Cùng màu da, cùng máu thịt Lạc Hồng !

Họ là chú, cha, cậu, dì, cô, bác
Là anh chị em, bằng hữu, đồng bào
Góp xương máu một thời xây dựng đảng
Bị đảng lừa khi chễm chệ ngôi cao

Đảng đã tham lam, bạo tàn, thống trị
Bán nước cho Tàu, khúm núm lạy thưa
Nhưng chà đạp dân, cướp, vơ từng tí
Anh giết đồng bào giùm đảng, thấy chưa ?

Đảng thưởng công anh, tăng lương, lên chức
Chức lương kia là mạng sống dân lành
Hãnh diện gì đâu, chỉ thêm ô nhục
Vì chức - lương do đánh mẹ, giết anh ...

Nhà của dân đảng cướp bằng "qui hoạch"
Non sông chung thì đảng cắt dâng Tàu
Dân đứng lên đòi, tại sao anh đánh ?
Ai đúng, ai sai, cứ hỏi hoàn cầu ...

Đáng lẽ ra, các anh nên với họ
Cùng dân lành mà trừ diệt tàn hung
Sống để làm người, đừng làm giòi bọ
Có thương dân thương nước mới anh hùng !

Hãy đứng với dân đòi về tổ quốc
Tổ quốc chờ anh vá vết thương đời
Đừng "vô cảm" tiếp tay loài bán nước
Đừng sống đời ác thú các anh ơi !...

Dừng ngay lại những dùi cui nắm đấm
Vào mặt vào đầu vào ngực dân oan
Hãy quay súng vào lũ người tàn nhẫn
Đã giết dân lành, đã bán Việt Nam !

Ngô Minh Hằng
http://thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

Nếu cô vẫn gian dối như Đảng CS

Việt cộng Nguyễn Thị Kim Chi.

Mặc Lâm: Có một quãng thời gian rất dài chị theo chân nhiều binh chủng trên con đường Trường Sơn, trong ngần ấy tháng năm ký ức lớn và sâu đậm nhất của chị còn lắng lại là gì?

Nghệ sĩ Kim Chi: Ký ức sâu đậm nhất trong cuộc đời của chị thì đó là chị đã từng diễn trong lúc pháo bầy bắn tới, khán giả chết nhưng mà mình không chết. Chị di chuyển với đồng đội thì đồng đội bị bắt, bị giết, bị mổ vú bị ăn thịt nhưng chị vẫn còn sống. Tất cả những cái đó nó thành ký ức rất sâu đậm. Chiến tranh khắc khoải trong lòng chị cho nên chị nghĩ bây giờ mình sống thì phải tiếp tục làm điều gì đó cho con người khỏi giết hại lẫn nhau. Để cho người với người thương nhau cho nên ký ức sâu đậm nhất của chị là ký ức chiến trường.
( ngưng trích)


NẾU CÔ VẪN DỐI GIAN NHƯ ĐẢNG

Này, nghệ nhân Nguyễn Thị Kim Chi
Tôi mới khen cô ban sáng
Tôi khen cô vì cô dám tát vào mặt đảng
Và từ chối bằng khen đảng tặng cho cô
Tôi khen cô vì cô nhận ra đảng là lũ côn đồ
Làm nước tàn, dân mạt
Nhưng khi người phỏng vấn cô
Tôi vẫn thấy cô dối gian y như lũ đảng
Nói những điều bịa đặt điêu ngoa
Cô bảo ai bắt đồng đội cô mổ vú, cắt da
Giết người, ăn thịt ???
Nếu bọn cô không xâm lăng miền Nam thì có ai bị chết ?
Tội xâm lăng là tội lớn vô cùng
Ám sát dân lành, cấm chợ ngăn sông
Pháo kích trường khi trẻ con đang học
Tôi hỏi cô
Lũ trẻ có tội gì mà bỗng nhiên bị vỡ tim nát óc
Chết cháy đen xạm cả thân người ?
Trường ốc tan tành, máu đổ thịt rơi ...
Mà cô còn tự phụ
Việc bọn cô làm
Đất trời không dung thứ
Sao cô không thấy tội mình để hồi tâm đi chứ
Mà còn quỉ quyệt khoe khoang
Ai ăn thịt người ?
Quốc Gia tôi không như đảng hồ lang sói dã man
Mà giết người như bọn cô, Việt cộng!
Cuộc xâm lăng do đảng cô phát động
Làm bao triệu người chết dọc Trường Sơn
Chết tủi, chết đau, chết nhục, chết hờn
Sao cô im, không nói ?
Trên các chiến trường miền Nam
Những cán binh không chân tay, lở lói
Bị đảng quăng vào chìm giữa biển khơi
Sao cô chẳng một lời
Nói giùm cho đồng đội ???
Này, cô phải thật thà và hết lòng hối lỗi
Đừng bịa đặt, đừng gian manh chạy tội
Dân Việt bây giờ không lừa được nữa đâu
Gần bốn chục năm dân sống cơ cầu
Ai cần đảng cô giải phóng?
Đảng cô hôm nay sân ngà nhà ngọc
Do cướp của đồng bào
Còn việc cắt đất dâng Tàu cô không nói gì sao ?
Nói hết đi cô
Nói thật đi nào
Thì nhận lời khen mới là xứng đáng
Còn nếu cô vẫn dối gian như đảng
Thì cô vẫn là Việt Cộng cô ơi !...

Mà Việt cộng là chi ???
LÀ GIAN MANH, LÀ CƯỚP CỦA, GIẾT NGƯỜI !!!

Ngô Minh hằng

*
**

Sẽ có một ngày!


(Kính dâng Anh Linh các chiến sĩ Hải Quân VNCH đã hy sinh trong trận hải chiến Hoàng Sa)
Việt Nam xưa, Ðức Thánh Trần
Bạch Ðằng cưỡi ngọn sóng thần tuốt gươm
Giặc Mông Cổ tìm đường tháo chạy
Tướng như quân hết thảy rụng rời
Tàn binh cọc nhọn thây phơi

Một phen thủy chiến muôn đời sử xanh (1287)
Mộng xâm lấn tranh giành bờ cõi
Vẫn âm mưu dẫn lối quân Tàu
Sáu trăm tám bảy năm sau (1974)
Hoàng Sa máu lại đỏ ngầu biển Ðông
Trận hải chiến hào hùng, khốc liệt
Với kẻ thù truyền kiếp Trung Hoa
Ðây, trang chiến sử Hoàng Sa
Chỉ huy Hải đội, họ Hà điều binh (1)
Bốn chiến hạm hải trình tham chiến (2)
Những người con của biển kiên cường
Trong vòng lửa đạn đau thương
Lưu danh muôn thuở tấm gương anh hùng
Và chiến đấu vô cùng dũng liệt
Dù địch quân ứng chiến đông hơn
Ðạn bay súng nổ từng cơn
Bốn tàu Trung Cộng chiến trường lâm nguy
Cái bị pháo chìm đi mất dấu
Cái nước theo phía hậu tuôn vào
Ðịch quân hoảng hốt xôn xao
Và quân ta cũng bước vào khó khăn
Gương chiến đấu Bạch Ðằng bỗng hiện
Sáng như sao trên phiến linh hồn
Biển xanh đỏ máu oan hờn
Chiến hạm Nhật Tảo trong cơn nguy nàn (3)
Ðã anh dũng chặn làn sóng địch
Ðể đoàn quân rời đích an toàn
Lòng tàu nước ngập, máu loang
Nhưng lòng thủy thủ hiên ngang trên tàu
Ngay cả lúc chìm sâu đáy biển
Vẫn một niềm tận hiến, hy sinh
Trong lòng biển mẹ mông mênh
Trái tim bất khuất đau tình quê hương!
Sẽ một ngày trùng dương sóng nổi
Về Hoàng Sa rửa mối hận này
Chủ quyền Hoàng đảo trong tay
Xanh reo ngọn sóng, vàng bay sắc cờ
Sẽ một ngày cõi bờ dân Việt
Thoát qua hồi nạn kiếp đau thương
Có anh đứng giữa đại dương
Hát mừng bốn cõi quê hương thanh bình

Ngô Minh Hằng

Xin xem toàn bài và hình ảnh tại
http://www.vietlandnews.net/forum/showthread.php?t=23539
Chú Thích của Trần Ðỗ Cẩm
(1). Hải Quân Ðại Tá Hà Văn Ngạc, Chỉ Huy Trưởng Hải Ðội VNCH trong trận hải chiến Hoàng Sa.
(2). Bốn chiến hạm HQVNCH tham chiến trong trận Hoàng Sa gồm:
- Tuần Dương Hạm Lý Thường Kiệt (HQ-16) do HQ Trung Tá Lê Văn Thự (Khóa 10 SQHQ/Nha Tran)g làm Hạm Trưởng.
- Tuần Dương Hạm Trần Bình Trọng (HQ-5) do HQ Trung Tá Phạm Trọng Quỳnh (Khóa 11 SQHQ/Nha Trang) làm Hạm Trưởng. Ðây là Soái Hạm. Ðại Tá Hà Văn Ngạc ở trên chiến hạm này chỉ huy trận đánh.
- Khu Trục Hạm Trần Khánh Dư (HQ-4) do HQ Trung Tá Vũ Hữu San (Khóa 11 SQHQ/Nha Trang) làm Hạm Trưởng.
- Hộ Tống Hạm Nhật Tảo (HQ-10) do HQ Thiếu/Tá Ngụy Văn Thà (Khóa 12 SQHQ/Nha Trang) làm Hạm Trưởng.

(3). Hạm Trưởng HQ-10, Th/T Ngụy Văn Thà bị thương, quyết ở lại trên tàu. Ba đoàn viên tên Lê Văn Tây, Ðinh Hoàng Mai và Le Anh Dũng đã hy sinh ở lại bắn chặn tàu Trung Cộng để đồng đội an toàn rời khỏi chiến hạm. HQ Thiếu Tá Ngụy Văn Thà và ba đoàn viên đã can đảm trong truyền thống "chết theo tàu" và để lại bao nhớ tiếc đau thương cho những người ở lại.
Trần Ðỗ Cẩm

*
**

Niềm tin bất diệt

(xin gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam quốc nội và hải ngoại -
Riêng ghi ơn những người đang thực sự dấn thân đấu tranh cho tự do dân tộc)

Rồi sẽ có một ngày sông núi Việt
Lá Cờ Vàng ngạo nghễ dưới trời xanh
Bởi Việt Nam, giống Tiên Rồng hào kiệt
Có những trái tim dũng cảm, chân thành

Có những trái tim kiên cường, bất khuất
Khơi đuốc thiêng không quản ngại đòn thù
Biết  xót dân lành sống đời thú vật
Biết thương quê chìm đắm giữa lao tù

Biết trị tội loài buôn dân, bán nước
Kẻ cướp máu xương xây dựng ngai vàng
Đưa phụ nữ vào nhục hờn nhơ nhuốc
Đẩy trẻ thơ vào vực thẳm đường hoang ...

Chuông đã gióng, chuông vang rền bốn cõi
Tiếng lương tâm, hầu thức tỉnh muôn lòng !
Cảm ơn người tù, âm thầm ngục tối
Cho Việt Nam rực rỡ một vừng đông

Cho nước Việt Nam không còn cộng sản
Và có Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền ...
Cho Tổ Quốc thoát qua hồi kiếp nạn
Cờ bay vàng ba cõi núi sông thiêng

Ngô Minh Hằng

*
**
LỜI NGUYỆN ĐÊM GIÁNG SINH



"Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm"

Đêm Giáng Sinh âm thầm con nguyện
Xin ban cho dân Việt chúng con
Tha hương mấy chục năm tròn
Vững lòng mến Chúa và còn thương nhau
Trong khốn khó buồn đau hoạn nạn
Bày chim Hồng phân tán bốn phương
Chúa ơi, xin hãy chỉ đường
Cho dân nước Chúa một phương quay về Cho đất Việt màu quê tươi lại
Núi sông kia mãi mãi còn xanh
Tiên Rồng, trang sử liệt oanh
Đinh - Lê - Trần - Lý rành rành còn ghi
Bạch Đằng Giang cọc thì vẫn đó
Gò Đống Đa mốc có mờ đâu
Trải qua lắm cuộc biển dâu
Nước con đã đủ thảm sầu, Chúa Ơi !

" Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm !"

Ngô Minh Hằng

www.thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

ĐÊM CHÚA GIÁNG TRẦN

(Xin gởi về những người yêu nước trong nhà tù VC tại quê nhà)
" Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm !"

Giáng Sinh, Hà Nội, Sài Gòn
Phố phường tấp nập, dập dồn người, xe
Quan bà gấm lợp, nhung che
Quan ông thù tiếp bạn bè rình rang
Phong bì giá trị là vàng
Ngổn ngang tặng vật hân hoan lời mừng
Đêm xanh, tiệc đỏ, tưng bừng

Câu cười tiếng nói tưởng chừng thâu canh
Thế mà gần đó, chị, anh
Nhà tù lạnh lẽo, vắng tanh tiếng cười

Giáng sinh nào biết phút vui
Chỉ nghe xiềng xích vang lời khóc than
Khóc rằng bạo ngược tham tàn
Bắt người yêu nước xử gian án tù
Vết nhơ này có thiên thu
Vẫn còn đậm giữa tâm tư loài người!
Tiếng hờn đã vượt ngàn khơi
Tấm lòng trung nghĩa, đất trời chứng tri
Đêm đen rồi phải qua đi
Bình minh rực rỡ, uy nghi, đến ngày
Tôi tin thế giới, đêm nay
Giáng Sinh, Chúa sẽ ban đầy hồng ân
Đêm nay, đêm Chúa giáng trần...

Ngô Minh Hằng
www.thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

MỖI NGƯỜI MỘT CHÚT HY SINH
 (Thân mến gởi Ðồng Bào Việt Nam Tị Nạn Việt Cộng của tôi trên toàn thế giới, nhất là tại Hoa Kỳ.)

Bản tin Lý Tống vô tù

Âm vang như một Tháng Tư trở về
Tháng Tư đã quá não nề
Nghe tin Lý Tống thêm tê tái lòng

Người tù thì án đã xong
Nhưng còn số phận cộng đồng thì sao ?
Rồi đây bản án, dựa vào
Cộng ôm nghị quyết xé rào chui sang
Rồi theo kế vết dầu loang
Len vào mọi xóm, mọi làng, mọi nơi
Ta thì cộng rõ ta rồi
Cộng thì che nửa mặt người, ai hay !
Cộng cầm gậy, cộng vung tay
Nửa trong bóng tối, nửa ngay ánh đèn
Cộng chịu nhục, cộng chịu hèn
Miễn sao mục đích là chen chân vào
Ðể nằm xó bếp, hàng rào
Ðứng trong hàng ngũ đồng bào chúng ta
Mồm thì “chống cộng” hết ga
Tay cầm dao lụi quốc gia liên hồi
Quốc gia, ai thấy cộng tồi
Mà hô “Việt cộng”, cộng lôi ra toà
Ra tòa, cộng lắm đô la
Mướn thày cãi giỏi thế là …than ôi
Chúng ta thua cộng từng hồi
Nếu ta cứ mãi làm người bàng quan !!!

*Xin đừng du lịch Việt Nam
Ðừng nghe cộng hát, đừng ham nhảy đầm
Cộng giam vợ, cộng tù chồng
Cộng thu tài sản, nhớ không, những ngày…
Cộng làm đời khổ từng giây
Quê hương dân tộc đắng cay khốn cùng
Mậu Thân cộng ác khôn dung
Mồ tập thể cộng chôn chung bao người
Bảy Lăm xương thịt tơi bời
Rừng sâu biển rộng mọi nơi máu tràn


Nếu ai còn xót Việt Nam
Ðừng du lịch nhé, đừng mang tiền về
Tỉnh đi, đừng tưởng, đừng mê
Nghe lời cộng dụ là thê thảm đời
Nếu như cộng tốt, cộng tươi
Ðã không bán nước, giết người, cướp dân !
Cộng tàn bạo, cộng bất nhân
Hãy nhìn những việc đích thân cộng làm
Ðể mà thương lấy Việt Nam
Ðừng nuôi cộng sống giết oan dân mình*
Mỗi người một chút hy sinh
Cộng kia sẽ chết, bình minh sẽ hồng
Việt Nam sẽ rạng núi sông
Năm châu tỏ mặt con Rồng cháu Tiên !!!

Ngô Minh Hằng

*
**
Tôi yêu lá Cờ Vàng

Tôi yêu lắm lá Cờ Vàng,
Quê tôi, xưa, phố đến làng, cờ bay...
Lớn lên dưới lá cờ này
Tôi xây tuổi mộng trên tay học trò
Làng tôi, dân sống ấm no
Nước tôi, đời được tự do cuộc đời
Cờ vàng, đang giữa nắng tươi
Tháng Tư bão lộng mưa rơi bất ngờ !
Tháng Tư, từ đấy cõi bờ
Ba miền đỏ một sắc cờ máu tươi !
Tháng Tư, từ đấy, dân tôi
Đau thương, trăm nhánh sông đời bôn ba

Tương lai, những giấc mộng ngà
Vì màu cờ đỏ, hóa ra tan tành
Dòng đời xanh mái đầu xanh
Tháng Tư ai đã biến thành màu đen
Chờ người thắp ngọn đuốc thiêng
Sưởi hồn dân tộc ba miền núi sông
Để mai, một sáng trời trong
CỜ VÀNG bay giữa muôn lòng Việt Nam
Đuốc thiêng xóa sạch điêu tàn
Nước tôi sẽ hết gian nan phận người
Tôi chờ đuốc sáng người khơi
Chờ ngày nước Việt Nam tôi VÀNG CỜ

Ngô Minh Hằng
www.thongominhhang1.blogspot.com/

*
**

Mùa Xuân, Ta Chúc Gì Nhau?

Ta chúc gì nhau giữa tiết Xuân ?
Chúc tài chúc lộc vượng muôn lần
Bán buôn vốn một, lời năm bảy
Hay chúc công danh phát bội phần ???

Thôi thì mộc mạc vẫn là hơn
Xin chúc đồng hương nhẹ gánh buồn
Mạnh khoẻ bình yên và hạnh phúc
Thuận hòa, hiếu thảo với yêu thương

Công việc làm ăn tiến triển đều
Chẳng giàu thì cũng đủ chi tiêu
Miễn sao giữ được lòng trong sạch
Ấy mới bền lâu, ấy mới nhiều !

Chúc mừng các cụ kỷ niên cao
Nhìn cháu, nhìn con với tự hào
Chúc một ngày về nơi bản xứ
Cờ vàng trống dậy nỗi xôn xao ...

Xuân đến, vui xuân, chúc các bà
Mỗi ngày mỗi đẹp, cứ như hoa
Càng thêm duyên dáng do hiền hậu
Mẫu mực, cùng nhau giữ nếp nhà !

Mày râu, xin chúc khắp Tây, Đông
Trọn đạo làm cha, vẹn nghĩa chồng
Nợ nước nếu mong vầy đại cuộc
Quên mình, ta nghĩ đến non sông !

Chúc cô thiếu nữ tuổi đôi mươi
Công, hạnh, ngôn, dung vẹn cả mười
Năm mới, rồi ra tên cũng mới
Thiệp hồng long phụng nét son tươi ...

Chúc cậu sinh viên khắp mọi ngành
Năm châu rạng rỡ bậc tài danh
Nếp nhà nhớ lấy, mình dân Việt
Tục tốt, điều hay, cố tập thành !

Tuổi trẻ, tương lai của giống nòi
Bao nhiêu kỳ vọng, các em ơi !
Giang sơn trông đợi vào em đó
Thế hệ anh, cha đã lỡ rồi !!!

Và chúc mọi người biết quý nhau
San bằng núi thảm, lấp sông sầu
Con dân một nước ta đoàn kết
Nhường nhịn, thương yêu. Ấy mới giàu !

Xin chúc quê hương chốn ngút ngàn
Không còn đau khổ, hết lầm than
Đứng lên, quyền sống ta đòi lại
Để sống công bình, sống vẻ vang !

Để được tự do sống kiếp người
(Đời người chỉ sống một lần thôi)
Tự do,  ta có là ta sẽ
Có cả đời vui, thuận ý trời !

Ngô Minh Hằng

*
**

Vùng Lên Dân Tộc Tôi Ơi !

(Gởi đảng viên các cấp, sinh viên học sinh và
toàn thể đồng bào Việt Nam mọi giới trước họa
mất nước cho Tàu cộng)

Tây Nguyên, đất nước của ta
Sao ai xẻ thịt cắt da thế này  !
Ai đưa Tàu đến nơi đây
Đóng đô, lập ấp, đốn cây, phá rừng ?
Lưỡi dao đâm lút triền lưng !
Quặng nhôm hay máu không ngừng tuôn ra ...
Quặng nhôm, tài sản quốc gia
Sao dâng Tàu cộng,Trung Hoa, hở Trời ?

Giang sơn là của mọi người
Do xương do máu bao đời dựng nên
Ta không cho phép bạo quyền
Tự tung tự tác ngang nhiên làm Trời !
Nam Quan, Bản Giốc mất rồi
Hoàng Sa, Tàu đã giành ngôi chủ quyền
Bây giờ lại đến Tây Nguyên
Rồi mai, đảng sẽ bán miền nào đây ?
Từ thời lập quốc đến nay
Chưa bao giờ nhục thế nàỵ Hỡi ơi !..
Phế hưng, dâu biển bao đời
Giang sơn vẫn được mọi người đắp xây !
Mà nay phản quốc một bày
Cắt dâng cho lũ quan thày khơi khơi!

Vùng lên, dân tộc tôi ơi ...
Tây Nguyên chễm chệ Tàu ngồi, nhục không ?
Việt Nam, hỡi giống Tiên Rồng !
Ngoan cường, bất khuất, non sông lấy về!
Quê ta, ta phải giữ quê !
Chỉ gươm sông Hóa mà thề phục hưng !
Nếu ta hèn yếu, ngập ngừng
Thì người cưỡi cổ, đạp lưng muôn đời
Năm châu, đứng thẳng cùng người
Vung gươm chính nghĩa, hát lời tự do !!!

Ngô Minh Hằng

 http://www.youtube.com/watch?v=PseU-cLjd1E
*
**

No comments:

Post a Comment