Friday, January 25, 2019

[VNCH] Con đường kỷ niệm 💗_VTT Nguyễn Như Sơn

Đường Nguyễn Bỉnh Khiêm năm 1974

Trường Võ Trường Toản nằm ở gần cuối đường Nguyễn Bỉnh Khiêm với hai hàng cây dài bóng mát. Ngoài Sở Thú ra thì chung quanh phần nhiều là những công sở hay khu quân sự. Phải ra đến tận Đa Kao, Tân Định, Thị Nghè hay Bà Chiểu mới thấy có những khu dân cư đông đúc. Thành ra phần lớn học sinh Võ Trường Toản (VTT) đều cư ngụ ở những khu vực xung quanh nói trên. Ngày hai lần đi về, những con đường như Nguyễn Bỉnh Khiêm hay Đinh Tiên Hoàng (ĐTH) hẳn phải trở nên thân thuộc biết bao trong lòng những học sinh đã trải qua đến bẩy năm đèn sách dưới mái trường VTT.

Tuesday, January 15, 2019

What I saw in France 😶 _By Paul Brian


Tear gas, anger over the cost of living—the demonstrations that rocked Paris are still going strong.

By PAUL BRIAN • January 14, 2019

ROUEN, FRANCE – A large plastic garbage can ignites with a whoosh in front of the Church of Saint Joan of Arc in Rouen, Normandy. The smell of acrid plastic and waste fills the air, mixed with the odor of tear gas and pepper spray.

Tuesday, January 8, 2019

Cái lưu manh của tên bộ đội Bắc Việt Huy Đức 👎 👎 👎

Trong cuộc chiến tại Campuchia thì không có một nguời LÍNH Việt Nam nào chết trong đó cả; mà chỉ có BỘ ĐỘI Bắc Việt và các thanh niên miền Nam bị Việt cộng bắt đi 'nghĩa vụ quân sự' làm bia đỡ đạn cho chúng.

VC Huy Đức cố tình dùng chữ "LÍNH" để thay thế cho bốn chữ "BỘ ĐỘI Bắc Việt là để nhồi sọ các thế hệ trẻ. Nhồi sọ nguời thiếu hiểu biết về giai đoạn 1975 -1990.
***
Chưa rõ bao nhiêu lính VN chết trong cuộc chiến ở Campuchia
Tác Giả: Trương Huy San - 08/01/20190

Tuesday, January 1, 2019

[VNCH] Chùm hoa trắng _t/g ?



Thời gian đã vừa đủ xa để những dáng dấp của kỷ niệm tôi ngả màu tím. Dù tâm hồn tôi là cái nôi lúc nào cũng muốn đu đưa để dỗ dành hoài kỷ niệm xanh mãi như lúc ban đầu. Song bận rộn một phần cuộc sống chen chúc vất vả náo nhiệt của mọi tiếng động, động cơ xe, động cơ máy bay, cùng những tiếng bom, tiếng đại bác đã làm thành phố mỗi ngày một thêm bé nhỏ, nồng nặc một bầu không khí chen đua, chạy đuổi. Đó là một phần lớn của lý do tại sao những ngọn cỏ trong các công viên thành phố không còn xanh và không biết đến bao giờ mới thèm xanh lại. Tất cả đã làm cho chúng ta héo úa mất nhiều kỷ niệm, riêng tôi, đã đánh rớt biết bao những điều yêu dấu vào lãng quên.

Còn lại có chăng là Chuyên, người con gái đầu tiên đã đi qua đời tôi.