Monday, January 5, 2015

Người Lính ấy _Lý Thụy Ý




              Cánh Dù lộng gió muôn phương – Vào lòng đất mẹ, máu xương ngậm ngùi.
                       (Tưởng nhớ những Anh Linh của TĐ11ND trên đỉnh Charlie)

Người lính ấy không còn trẻ nữa.
Dấu thời gian hằn những nét vô tình.
Nhưng ánh mắt vẫn còn nguyên chất lửa.
Của một thời lừng lẫy đao binh.

Người lính ấy không nói về cuộc chiến.
Chỉ nhắc nhiều đồng đội năm xưa.
Nhớ khẩu pháo chưa một lần im tiếng.
Dưới đạn thù xối xả như mưa.

Người lính ấy lặng thầm và khắc khổ.
Ôm nỗi đau dù chưa bại bao giờ.
Năm tháng đã xa dần cơn bão tố.
Mà trong hồn chứng tích vẫn trơ trơ.

Người lính ấy không còn trẻ nữa.
Nhưng chiều nay hoài niệm chuyện ngày xưa.
Trong ánh mắt vẫn còn nguyên chất lửa.
Hạ Sài Gòn mà thoang thoáng thu mưa.

Kính tặng anh Hai-T/TPB Trương Huyền Sách

Lý Thụy Ý

***

Bông Hồng Mùa Xuân

Tác giả: Lý Thụy Ý

LTG: Vào một ngày cuối thu, cô bé bán hoa đường Nguyễn Huệ tiếp một người mặc áo hoa rừng, khách chỉ mua "một đóa hoa" .... Câu chuyện bắt đầu từ đó ...

"Bán cho tôi một bông hồng đi cô bé.
Đóa nào tươi còn búp nụ mịn màng."

Tôi ngước lên: "Xin ông chờ tôi lựa.
Một bông hồng vừa ý nghĩa vừa sang."

Khách mỉm cười: "Cô thật tài quảng cáo!
Thế... hoa hồng mang ý nghĩa sao cô?"

Tôi bối rối: "Hình như người ta bảo,
Nó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ."

"Cám ơn cô! Giá bao nhiêu đấy nhỉ?"

Tôi lắc đầu: "Thôi, xin biếu ông không,
Một đoá không bao nhiêu ông ạ.
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng."

Khách bỗng nhìn tôi mắt như xoáy lốc:
"Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu!
Thằng bạn thân tuần qua vừa ngã gục.
Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu.
Nhưng cô phải nhận tiền tôi chứ!
Hoa cho không, rồi mẹ mắng làm sao!"

Tôi cúi mặt: "Xin gửi người xấu số.
Chuyện của ông, làm tôi bỗng nghẹn ngào."

Khách quay đi áo hoa rừng đã bạc.
Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng.
Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh,
Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên.

Trời đầu xuân còn vương vương sắc lạnh.
Nắng vàng mơ, má con gái thêm hồng.
Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ.
(Mình nhớ người, người có nhớ mình không?!)

Chiều 29 phố phường sao tấp nập.
Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau.
Mắt tôi lạc... rồi bỗng dưng bừng sáng.
Phải anh không? Người khách của hôm nào!
Tim đập mạnh sau áo hàng lụa mỏng.

Anh đến gần, lời nói cũng reo vui:

"Sao cô bé..hàng hôm nay đắt chứ?
Có nhớ tôi...hay cô đã quên rồi!

Hành quân xong tôi về hậu cứ.
Ghé ngang đây xin cô một bông hồng.
và mong cô cho tôi xin lời chúc:
"Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng".

Tôi bỗng nghe như tim mình thắt lại.
Gượng tìm hoa, rồi trao tận tay người.

Khách nhìn tôi và bỗng dưng dịu xuống.
Đầy đăm chiêu và nghiêm lại nụ cười:

"Xin lỗi cô nếu lời tôi đường đột,
Nhưng thật tình tôi không thể nào quên.
Người con gái trong một lần gặp gỡ.
Nhớ thật nhiều dù chưa được biết tên.
Một bông hồng, như hôm nào cô nói:
Là tượng trưng tình nồng thắm vô bờ."

Tôi run tay nhận hoa hồng người tặng
Sự thật rồi mà ngỡ đang mơ./.

http://poem.tkaraoke.com/16769/Bong_Hong_Mua_Xuan.html

[Ly+Thuy+Y.jpg]

Tên thật: Nguyễn Thị Phước Lý
Sinh nhật: 02-04
Quê nội: Quảng Nam
Quê ngoại: Thừa Thiên - Huế
Trình độ: đủ để làm thơ, viết văn, viết báo ở đất Sài Gòn từ giữa thập niên 60 thế kỷ XX.
TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN :

Khói Lửa 20 (thơ - 1972)
Thơ Tình Lý Thụy Ý (thơ - 1995)
Kinh Tình Yêu (thơ - 2003)
Theo Triền Nắng Đổ (truyện - 1970)
Người Sau Tuyến Lửa (truyện - 1972)
Bông Hồng Không Tỏa Hương (truyện - 1992)
Ngọc Lai (truyện - 1993)
Khuya Hoang (truyện - 1994)
Những Mùa Xuân Chín (truyện - 1999)
...........................

http://vuontaongovhnt.blogspot.com/2011/11/tho-ly-thuy-y.html

https://www.youtube.com/watch?v=W0C2oAxY2Cs

Lối vào dễ-dàng nhất và gần nhất để đến Charlie.


*
Đồi Charlie và khu dân-cư Sa-châu, được nhìn từ Sa-bình cách Sa-châu 9 cây số.


Source: http://batkhuat.net/van-charlie-ngayay-baygio.htm

***

Nửa ngày ở Dakto

Sớm mai bắn súng lên trời
Chào cô gái Thượng mang đời trên lưng
Buổi trưa xuống, phố tưng bừng
Chào nhau, Mũ Ðỏ không mừng không lo.

Vào Charlie

Trăm con chim lạ về rừng
Cờ treo hai ngọn, lẫy lừng chiến khu
Kontum gió núi, sương mù
Theo quân vào cuộc, sinh, từ, quê hương
Ba lô, súng trận, sa trường
Tiếng quân reo, dấy biên cương ngút ngàn
Ðiệu sầu nửa phím tơ loan
Áo phong sương đã mấy lần tả tơi
Xung phong vũ khúc lên đồi
Bom rơi, pháo nổ, thây người ngả nghiêng
Tóc tai phủ mặt đêm đen
Ðầy trời khói lửa Tam Biên, bảo bùng
Một thời ngang dọc kiêu hùng
Charlie gẩy cánh thiên thần. Tiếc Thương
Cánh dù lộng gió muôn phương
Vào lòng đất mẹ, máu xương ngậm ngùi
Tay khô đốt sáng đỉnh trời
Lập loè đốm lửa, thắp đời… quạnh hiu.

Nguyễn Văn Lập

No comments:

Post a Comment